Ngô Hảo rón rén nằm trên mặt đất, không bao lâu lại nhỏ giọng phàn nàn sàn nhà quá cứng, Trần Chấn Quân mơ hồ nghe thấy âm thanh đó, không kiên nhẫn lẩm bẩm: "... Là ai? Hơn nửa đêm không ngủ mà làm gì đó?"
Toàn thân Ngô Hảo chấn động, len lén nhìn bọn họ.
Sau khi Trần Chấn Quân nói xong, nhếch miệng xoay ngời, Ngô Hảo tưởng rằng nguy hiểm đã kết thúc, vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì thấy tay Trần Chấn Quân vô tình đánh vào đầu Ân Duyệt bên cạnh.
Ân Duyệt choáng váng mở mắt ra, mơ màng nhìn chung quanh, đột nhiên bắt gặp ánh mắt căng thẳng của Ngô Hảo.
Nửa đêm lại gặp phải ánh mắt đột nhiên nhìn mình, Ân Duyệt hoàn toàn sợ hãi tỉnh lại, vội vàng hét lên: "Chú, chú Ngô? Chú đang làm gì vậy!"
Khi cô bé hét lên, mọi người đều bị tiếng của cô bé đánh thức, Thích Linh còn chưa mở mắt đã vô thức rút súng ra nạp đạn, xoay người đứng dậy.
Ngô Hảo ôm chăn, sợ hãi lùi lại vài bước: "Tôi, tôi vừa mới về, không làm gì cả!"
Ân Duyệt vội vàng đứng dậy bật đèn, đèn vừa bật lên thì mọi người đã tỉnh dậy, Thích Linh di chuyển nòng súng chĩa thẳng vào Ngô Hảo không thương tiếc.
Ngô Hảo sợ hãi run lên không dám động đậy, Lục Thiệu Vũ đi tới trước mặt hắn, đè hắn xuống đất, hỏi: "Chú đi đâu mà dính phải mùi này?"
Hai tay Ngô Hảo bị vặn ra sau lưng, đau đớn rên rỉ: "Buông tôi ra! Đau... Đau quá!"
Mùi trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/iq-cao-ra-thi-toi-chi-co-hai-ban-tay-trang/3538688/chuong-28-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.