Bữa cơm trầm mặc rốt cuộc cũng xong, Khuynh Ảnh nhẹ nhàng thở ra: mấy món ăn này nọ y ăn xong rồi, nên trở về thôi, ai ngờ…
Nại Lạc thế nhưng nói « Tản bộ ». Lông rơi lả tả, Khuynh Ảnh sâu trong lòng buồn bã.
« Đi thôi. » Nại Lạc đứng lên, nhìn về phía người bày ra bộ dáng khóc không ra nước mắt, hảo đáng yêu! Đáy lòng chợt nổi lên ý nghĩ, đi đến bên cạnh Khuynh Ảnh bế y lên.
« Làm gì » Khuynh Ảnh thấy như vậy liền hoảng hốt, cũng đều đã quên Nại Lạc vốn đáng sợ, hô lại, nhưng sau đó chậm rãi bình ổn lại, dùng khuỷu tay đẩy đẩy Nại Lạc, cái gọi là dáng sợ hãi như đà điểu chính là vậy.
Nại Lạc nhìn Khuynh Ảnh sợ hãi dùng khuỷu tay đẩy mình, khóe miệng lặng lẽ cong lên, sau đó liền biến mất, nhưng ánh mắt lại tỏa ra nồn đậm sủng nịch, làm sao bây giờ, nhớ… nhớ muốn chết con thỏ nhỏ này! Ngẫm lại bộ dáng con thỏ này thẹn thùng thực đáng yêu, bất quá như vậy cũng tốt, Nại Lạc nhìn nhìn Khuynh Ảnh, mở miệng « Nhìn ngươi cứ đứng yên, ta tưởng ngươi không đi được. » Đại sắc lang Nại Lạc cười đến không có hảo ý, đáng tiếc tiểu cừu Khuynh Ảnh lại không phát hiện, nghĩ đến người ta cũng tốt với mình liền không nói gì, lặng lẽ đi theo sau Nại Lạc.
Đại sắc lang Nại Lạc dẫn tiểu cừu Khuynh Ảnh ra ngoài, dọc đường là hàng cây hoa anh đào thơm ngát, màu hồng phấn trông vô cùng xinh đẹp, nguyên lai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/inuyasha-dong-nhan-khuynh-anh/2373407/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.