Quả thực là ngốc đến không thể nào cứu chữa được.
Inuyasha nghĩ vậy, hai mắt vô thần, bước chân lắc lư đi ở mưa. Mặc cho bản thân đã ướt nhẹp dưới cơn mưa tầm tã này.
Cái cớ kia rõ ràng không hợp lý, nhưng bản thân lại liên tục bị đối phương châm ngòi lửa giận.
Sau đó vì phẫn nộ lại hoá yêu.
Đây không thể trở thành lý do để ngươi hại chết y được. Inuyasha.
Hắn nói với chính bản thân mình.
Ngươi có còn nhớ vào thời khắc cuối cùng kia. Bạo Toái Nha trên tay y đã lệch khỏi quỹ đạo tạo cơ hội cho Thiết Toái Nha chém qua?
Ngươi còn nhớ rằng trước khi chết y đã nói một câu. Khoé miệng bỗng mang theo ý cười, giọng điệu châm chọc đó. Tiến vào lỗ tai, xé rách thần kinh của ngươi?
Liệu ngươi còn nhớ ánh mắt cuối cùng của y? Ngươi đã luôn hỏi nó mang theo ý nghĩa gì. Vì sao lại còn cau mày, vì sao lại không có một chút hận thù nào?
Inuyasha ngã trượt chân trên con đường lầy lội, nhưng hắn lại không nghĩ đến chuyện đứng lên.
Có còn nhớ tới lần đầu tiên ngươi hối hận?
Hối hận đến nỗi muốn huỷ hoại bản thân mình.
Cả người ướt đẫm, không thể phân rõ trên mặt là nước mưa hay nước mắt. Chỉ là, Inuyasha cảm thấy bản thân thật mệt mỏi. Mệt muốn chết đi. Hắn tựa hồ ngay cả sức lực để nhớ lại cũng không có. Trong đầu chỉ còn duy nhất một ý niệm.
Muốn gặp y.
Có lẽ nếu chết rồi thì có thể nhìn thấy y?
[Phế vật]
Âm thanh này ở trong ảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/inusess-vo-ai/1347685/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.