Xin ngươi, hãy thích ta đi. Dù chỉ là một chút cũng được, xin ngươi, hãy thử thích ta đi. Ngươi không phải cũng biết đến điều đó sao. Ta thật sự, thật sự rất thích ngươi. Inukami không ngừng tăng thêm lực đạo trên cánh tay, độc tố không ngừng chảy vào trong cơ thể theo từng trảo ngân* của Inukami. Tầm mắt Inuyasha đã bắt đầu mơ hồ. Khuôn mặt kẻ trước mắt cùng Sesshoumaru có vài phần giống nhau khiến hắn sinh ra ảo giác, Inuyasha kinh ngạc nhìn chăm chú người trước mắt. [Trảo ngân: Vuốt làm từ kim loại hay thuỷ ngân gì đó.] “Chết đi.....!” Inukami nói. “Mau buông Inuyasha ra!” Kagome cùng Rin vừa gấp gáp chạy đến vừa hô to. Mũi tên trên tay bắn ra, xuyên qua tầng tầng hắc khí mang theo sức mạnh tinh lọc thuần khiết xuyên qua cơ thể Inukami. “A......” Thân thể đã bị thương nặng, Inukami bất đắc dĩ buông móng vuốt đang chế trụ Inuyasha ra. Hắc khí biến mất, Inukami có chút đăm chiêu nhìn chằm chằm cung tiễn tinh thần trong tay nữ pháp sư. “Pháp sư?” “Mau tránh xa Inuyasha ra!!!” Kagome không để ý đến lời chế nhạo của Inukami, lạnh lùng nói. Cung tiễn trên tay cũng không chút nơi lỏng. “Được thôi.” Inukami giơ hai tay lên đầu hàng, “Buông tiễn của ngươi ra đi, nữ pháp sư. Ta không ngốc đến mức đối kháng chính diện với ngươi.” “Mau rời khỏi đây!” Kagome nói, “Nếu không ta sẽ không buông tiễn!” “Được được được.” Inukami nói, “ Đừng xúc động, dù sao trên tay ngươi cũng chỉ còn duy nhất một mũi tên.” Mồ hôi từ trên thái dương của Kagome chảy xuống. Hắn nói không sai. Mình chỉ còn đúng một mũi tên. Tuỳ tiện bắn tới vạn nhất không trúng mục tiêu....... Kagome lắc đầu, hiện tại không phải thời điểm nghĩ tới chuyện này. Nàng tập trung linh lực, đem tất cả linh lực sở hữu vào mũi tên này. Lời nói của Inukami không có ý tứ uy hiếp. Trông giống như chính mình bị chế trụ, nhưng thực chất gã đang muốn nói với đám người Kagome rằng, ‘Bất cứ lúc nào ta cũng có thể giết chết các ngươi, hiện tại không động thủ là bởi vì không cần thiết.’ Một bên Inuyasha đang cố gắng chống đỡ thân thể bằng Thiết Toái Nha. Mới vừa rồi hít thở không thông còn có cảm giác muốn ngất đi, trước khi ngất suy nghĩ dần trở nên mơ hồ. “Kagome......” Inuyasha nói, “Mau tránh ra.......” “Đồ ngốc! Cậu đang nói cái gì.....” Kagome vừa định mắng vài câu, nhưng vừa nhìn thấy ánh mắt của Inuyasha, tất cả lời nói đều bị nghẹn lại trong bụng. “..........” Inuyasha đứng dậy, trong ánh mắt cũng không có thần thái gì. Hắn dựa vào khứu giác mà phân biệt vị trí của Inukami. Ngay lúc này, từ trong đầu hắn truyền ra một giọng nói. “Thật chật vật.” Âm thanh kia vang lên. “Inuyasha, ngươi thật là một chút tiến bộ cũng không có!” Sesshoumaru đem Bạo Toái Nha kề ở cổ Inuyasha, giọng nói băng lãnh phát ra. Rốt cuộc chuyện gì đã chăm ngòi những tranh chấp của hai người, Inuyasha đã không còn nhớ rõ. Tựa hồ huynh đệ bọn họ từ khi gặp nhau tới giờ chưa một lần ngồi xuống nói chuyện từ tế cả. Chỉ cần một chút chuyện vặt là có thể lao vào đánh nhau. Hơn nữa mọi lần đều là Sesshoumaru chiếm thế thượng phong. Lần này cũng không ngoại lệ. Trước là trách hắn không hiểu thế nào là cường đại, sau là chất vấn y nhận thức đồng cường giả quan trọng với hắn như thế nào. Sau cùng lại lao vào đánh nhau. Inuyasha bỗng có loại cảm giác đặc biệt thất bại. Mặc dù muốn nói với ngươi suy nghĩ của ta, mặc dù đã biết ngươi sẽ không nhận, nhưng dù gì cũng đã nói ra rồi mà? Ít nhất bị cự tuyệt mới xem là thất bại chứ? Nhưng là, ngươi như thế nào lại không chịu nghe ta nói dù chỉ một chút? “Sesshoumaru!” Inuyasha cúi đầu, “Vì cái gì ngươi không bao giờ chịu lắng nghe ta nói chuyện.” “Ngươi lại phát điên cái gì.” Sesshoumaru nghiêm mặt. “Ta tới tìm ngươi, không phải để nghe ngươi mắng!” “....... Là tới làm cho ta phiền chán.” Câu cuối cùng tựa như lưỡi dao, phá huỷ chút lý trí còn sót lại của Inuyasha. Sở thích ý riêng gì, ta từ bỏ. Ta chỉ cần ngươi. Chỉ cần ngươi. Cần ngươi. Ngươi...... Trong nháy mắt, Sesshoumaru cảm thấy thiên hoàn địa chuyển, đây chính xác là sai lầm lớn nhất cuộc đời y. Cho dù y cường đại thế nào cũng không thể dự đoán được tên bán yêu không biết sống chết này lại lao tới chỗ mình. Bởi vì phòng bị quá trễ, y bị Inuyasha đặt tại thượng*. [Mình cũng không biết tại thượng là ở trên hay ở dưới nữa ;-;] Mà hai người vừa rồi đánh nhau, nên vách núi không đủ vững chắc để tiếp tục chống đỡ nên đã bắt đầu sụp đổ. Không biết do bị Inuyasha ôm lấy hay vì nguyên nhân nào đó, trong lúc rơi xuống lại không ai nghĩ tới việc tự cứu bản thân mình - chuyện này cũng khá đơn giản. Sesshoumaru muốn quay đầu lại mắng tên cẩu đần kia vài câu, nhưng trước khi kịp hành động, cả người đã bị Inuyasha lật lại. Sau đó, y cảm giác trên môi truyền đến xúc cảm kì diệu. Chính là, Inuyasha đang đem môi mình dán lên môi Sesshoumaru. Ngây người một lúc, sau lưng Sesshoumaru truyền đến cảm giác va chạm mãnh liệt. Trong khoảnh khác y cảm thấy yếu hầu dâng lên một trận tinh ngọt. Từ vị trí cao như vậy, không có nửa điểm bảo hộ thân thể trực tiếp rơi xuống, cho dù là yêu quái cũng không chịu nổi. Nhưng cái này chưa nói đến, nơi Sesshoumaru va chạm không phải đáy cốc, mà là một vách đá. Theo quán tính, cả Inuyasha cùng Sesshoumaru đều rơi xuống sâu hơn. Tốc độ rơi xuống quá nhanh cùng nỗi đau cảm nhận quá sâu sắc làm cho cả hai đều không chú ý đến bộ dáng và biểu tình của đối phương, nhưng Sesshoumaru lại cảm giác rõ ràng hơi ấm từ cánh tay Inuyasha vẫn đang gắt gao giữ ở eo mình. Mà Sesshoumaru cũng chỉ có thể trụ lấy bả vai Inuyasha - về phần lý do, ngay cả y cũng không rõ. Cảnh vật xung quanh thay đổi trong nháy mắt khi bọn họ rơi xuống nước. Sesshoumaru ghét nước. Có thể nói y vĩnh viễn không muốn tiếp xúc với nó. So với Inuyasha gần như ‘hoang dại' thì Sesshoumaru ở mặt này lại tương đối suy nhược. Huống chi y vốn rất ghét nước. Dòng suốt ở đây chảy rất sâu, nước chảy siết. Hai người rơi xuống nước mắt chưa kịp mở đã bị dòng nước đẩy về phía hạ lưu. Inuyasha lúc này đã nhận ra người bên cạnh đang giãy dụa, giờ phút này trong đầu hắn trừ bỏ việc không được để y rời khỏi tay mình ra thì không còn gì khác. Tình huống trong nước so với việc rơi từ vách đá xuống còn ác liệt hơn. Trừ bỏ cảm xúc lạnh băng, chính là va chạm mãnh liệt với những hòn đá lớn nhỏ xung quanh. So với những việc này thì thứ làm cho sự việc rối rắm hơn, chính là Sesshoumaru không ngừng giãy giụa cùng Inuyasha sống chết không buông trong lúc đó. Sau một lúc, hai người đã trở nên bình tĩnh hơn. Hơn nữa vì ở trong dòng nước lạnh như băng mà càng thêm âm trầm. Lúc này, Inuyasha rốt cuộc đã có thể mở mắt ra. Trước mắt hắn là Sesshoumaru đang nhắm chặt hai mắt, cau mày. Áo giáp trên người không ngừng va chạm. Tay áo rộng thùng thình cũng bị xé rách vài đường. Khoảng cách giữa hai người với hang động khoảng mấy thước, ánh nắng xuyên qua hang động trong nước toả ra lưu quang chói rọi. Ở trong đó, Sesshoumaru tóc dài ngân bạch lay động phía sau y hoa sen như đang tản ra. Inuyasha xoay người, hôn lên môi y. Khai mở quai hàm, giữ lại một chút mềm mại. Hắn ở trong khoang miệng y bốn phía đoạt lấy. Ban đầu còn cảm giác y dồn lực phản kháng, nhưng là, như lời đã nói ‘bản tính dã thú' của Inuyasha trỗi dậy, đối với y chỉ còn ý niệm mạnh mẽ. Cho đến khi Sesshoumaru mất đi ý thức, Inuyasha rốt cuộc không kiên trì được nữa, hướng hang động bơi đi. Ham muốn. Khao khát. Chiếm hữu. Loại tâm tình này, làm thế nào cũng không dừng lại được. Ánh lửa không ngừng lay động chiếu sáng cả hang động. Inuyasha cởi bỏ quần áo của hai người vắt lên cây trúc để hong khô. Mà giờ khúc này Sesshoumaru vẫn như cũ chưa tỉnh dậy, không hề phòng bị mà nằm ở bên cạnh. Inuyasha cuối người xuống, nhìn chăm chăm vào mặt y. Ngươi chán ghét ta sao? Sesshoumaru? Y vẫn lẳng lặng nằm đó. Thân thể thon dài thả lỏng. Tướng mạo y, cho dù là trong yêu giới hay nhân giới cũng rất xuất chúng. Inuyasha nương theo tầm nhìn chạm nhẹ vào người trước mắt. Mi tâm, mũi, môi, cổ, xương quai xanh, cơ bụng cùng với nơi càng bí ẩn phía dưới. Như độc dược trí mạng mà mị hoặc. Hắn xoay thân trên lại, dựa ánh lửa hôn ám mà quan sát khuôn mặt tinh xảo của Sesshoumaru. Ghé vào tai y nói những lời rất vô nghĩa. Ngón tay lướt dọc theo làn da. Theo bả vai đến trước ngực, rồi xuống thắt lưng, và vẫn đang tiếp tục đi xuống dưới. Inuyasha bỗng nhiên cảm thấy đau lòng. Nhiều năm như vậy, hắn vẫn không đoán được y đang muốn cái gì, thậm chí việc y nghĩ gì hắn cũng không biết. Hắn yêu y, nhưng tình yêu này căn bản không được đáp lại. Hắn chỉ có thể dùng loại phương thức đê tiện này làm y khuất phục sao? Chỉ giờ phút này mới có thể chiếm được y? “Inuyasha.” Thanh âm lạnh băng truyền đến làm cho người được gọi tên cũng giật mình sửng sốt. “Ngươi tỉnh rồi?” Inuyasha đáp. “Ngươi đang làm cái quái gì?” Sesshoumaru hỏi. Giờ phút này Inuyasha cho dù có trăm cái miệng cũng không thể giải thích rõ ràng được, huống chi chuyện này căn bản không thể giải thích. Hai người không mặc đồ ở cạnh nhau cũng đã đủ xấu hổ, mà Inuyasha lại đang nằm trên người Sesshoumaru, mặt cách nhau chưa tới một thước. Inuyasha đang muốn trốn tránh khỏi đôi mắt màu hổ phách đang nhìn chằm chằm mình, nhưng trong tiềm thức hắn buộc mình phải ở lại đối mặt với nó. Sesshoumaru là kẻ cứng mềm đều không ăn. Dùng lý trí hay ép buộc với y đều vô ích. Y tựa như bức tường thành vững chắc, hắn ngay cả việc đột phá từ chỗ nào cũng không biết. “Rất rõ ràng.....” Inuyasha nói, “Ngươi không chịu nghe ta nói, ta chỉ có thể dùng phương thức này để ngươi nhớ kỹ lời ta nói.” “Inuyasha....” Sesshoumaru thanh âm không chút gợn sóng, đôi đồng tử lạnh lùng như hàn băng ngàn năm, vẫn giống như ánh mắt lạnh băng năm đó đã hung hăng đâm thẳng vào tâm Inuyasha. “Đừng nhìn ta bằng ánh mắt này...” Inuyasha thều thào. “Ngươi có biết mình đang làm cái gì không?” Sesshoumaru gầm gừ. “Ta biết.... Ta biết, ta biết...” Inuyasha dựa đầu vào ngực Sesshoumaru, “Ta đối với ngươi......” “Ta sẽ giết ngươi!” Sesshoumaru cắt ngang. Sau một lúc trầm mặc, Inuyasha cất lời. “Trước đó, đem ngươi huỷ đi.” Inuyasha nói xong, cúi người hôn trụ Sesshoumaru. Nhưng lần này bị y toàn lực phản kháng. Việc đã đến nước này, khiến Inuyasha buông tay là bất khả thi, mà làm cho Sesshoumaru khuất phục càng không có khả năng. Vì thế không ai nhường ai, cả hai đánh nhau một trận. Người thì muốn chinh phục đối phương, kẻ thì muốn toàn lực phản kháng. Cả hai người không hẹn mà cùng quên mất lý do để việc này phát sinh như vậy. Mà Sesshoumaru hiện tại đang bị thương nặng tất nhiên không thể chiếm được thế thượng phong. Kết quả Sesshoumaru bị Inuyasha giam cầm dưới thân. “......” Sesshoumaru im lặng không chút động tĩnh. Ánh mắt sắc bén như kiếm nhìn thẳng vào đôi mắt Inuyasha. “Mấy trăm năm nay, ngươi luôn luôn dùng loại ánh mắt này nhìn ta!” Inuyasha rống to, âm thanh vọng lại khắp hang động. “Ngươi thật sự rất chán ghét ta sao?” Inuyasha chất vấn. “Ta...” Sesshoumaru không chút yếu thế, “Cực - kỳ - ghét - ngươi.” Trong nháy mắt, Sesshoumaru cảm nhận được sát khí. Sau đó Inuyasha một quyền đánh thẳng mặt Sesshoumaru, lực mạnh đến nỗi y không thể mở mắt ra được. Lúc này, Inuyasha không biết lấy cái gì che mắt Sesshoumaru lại Lời nói của Inuyasha như mất đi cảm xúc, chỉ còn lại những âm tiết bang lãnh. “Ánh mắt của ngươi chưa bao giờ chứa đựng tình cảm, đừng có dùng nó để nhìn ta!” Nói không chừng ta sẽ không kìm lòng được mà móc nó ra. “Hiện tại, ta muốn ngươi.” Inuyasha nói, “Cho dù phải dùng phương thức này. Ngươi hận ta cũng không sao. Dù gì, ngươi cũng chưa bao giờ nghĩ tới chuyện sẽ yêu ta.” Cảm giác đau nhức trong nháy mắt truyền tới làm Sesshoumaru kêu rên ra tiếng. Hai tay y bị Inuyasha dùng thứ gì đó đâm thủng, ghim ở trên vách đá. Tấm lưng lõa lồ ma sát với vách đá phía sau sinh ra cảm giác đau xót. Nhưng hai mắt bị che đi khiến y không cảm nhận được huyệt động hắc ám, xúc cảm mang theo lửa nóng của tình dục là cảm giác duy nhất y còn cảm nhận được. Bàn tay ấm nóng lưu luyến bên bờ hông mảnh khảnh, chậm rãi theo đường cong thân thể y hướng về phía trước. Ngón tay đưa nhẹ qua đầu vai bóng loáng đến xương quai xanh, theo hơi thở của y dừng lại ở yết hầu. Chần chờ một lát, Inuyasha dời ngón tay, đụng tới hai điểm trước ngực y, nhẹ nhàng nhu lộng. Hắn dùng đầu lưỡi, liếm xung quanh vành tai, đôi môi, xương quai xanh của y. Một bàn tay khác dần dần chuyển xuống thứ giữa hai chân y. “Sesshoumaru….” Inuyasha như đang nói mê kêu tên của y. Người dưới thân rung động, trên thân chảy ra tinh mịn mồ hôi. Inuyasha cười khẽ. Cúi đầu, theo làn da mềm mại nơi đùi trái hạ xuống nụ hôn mềm nhẹ, mang theo chút căm hận duyện cắn, thẳng tới nơi bí ẩn kia. Một đường đi xuống, móng tay bén nhọn mang theo kích thích sâu sắc, không nhanh không chậm phác họa hình dạng nào đó. Tựa như tưởng tượng của Inuyasha, khi hắn dùng miệng vây lấy bộ vị đang run rẩy kia, thắt lưng Sesshoumaru giật mạnh. Hắn sung sướng cảm thụ sự run rẩy của y. Muốn. Ta muốn ngươi, cho tới bây giờ chỉ muốn ngươi. Thân thể luôn là thứ thành thật nhất. Cho dù Sesshoumaru một tiếng cũng không phát ra nhưng cũng không thể khắc chế việc bản thân bị Inuyasha gợi ra tình dục. Chuyện này đối với Sesshoumaru mà nói chẳng khác gì tra tấn y. Vật đó của y nằm trong miệng Inuyasha, sự tình chưa từng được nếm trải khiến y dị thường mẫn cảm. Bộ phận run run đứng thẳng kia chỉ cần thêm một chút kích thích nữa sẽ lập tức phóng thích. Nhưng mà đúng lúc này, Inuyasha lại đem miệng rời khỏi. Sau đó, tay hắn theo đường cong duyên dáng của cột sống trượt xuống cuối, thân thể Sesshoumaru cứng ngắc. Kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì, cả hai đều thập phần rõ ràng. Inuyasha tại lối vào cẩn thận thăm dò. Ngón trỏ vừa mới thâm nhập một nữa cũng đã làm cho Sesshoumaru không thể thừa nhận. Cảm giác hậu huyệt như bị xé rách tra tấn cả thần kinh và thân thể của y. “Ta yêu ngươi.” Inuyasha trong lúc thử cho vào ngón tay thứ hai liền nói, “Ngươi tại sao luôn không chịu nghe xong lời ta liền tức giận?” “….” Sesshoumaru cắn chặt khớp hàm, khóe môi đã để lại vết máu. Nhưng sống chết cũng không chịu phát ra nửa điểm âm thanh. “Ta chỉ muốn nghe ngươi nói yêu ta.” Dục vọng. Cảm nhận. Bi thương. Phẫn nộ. Luân lý. Đạo đức. Tôn nghiêm. Oán hận. Tình yêu. Huynh đệ. Hết thảy tình cảm đan vào hỗn tạp. Là thứ tình yêu tràn ra rất mãnh liệt nhưng cũng thật vô vọng. Hắn không thương tiếc ở khuấy động trong thân thể y. Cho dù cảm giác được dục vọng của chính mình, cho dù người dưới thân khiến hắn hưng phấn, lại vẫn như cũ không cảm nhận được hạnh phúc. Giữa hai người lúc đó chỉ có khoái cảm của dục vọng. Theo từng đợt đưa đẩy, là khắc hận ý vào tận cốt tủy. Hắn cuối cùng phóng thích trong cơ thể y. Khi đang cao trào, Inuyasha thấy khuôn mặt của Sesshoumaru trong ảo giác. Đó là thật lâu, thật lâu trước kia, lần đầu hai người đối thoại. Xoay chung quanh một con diều đứt dây. Sesshoumaru khi đó, ấm áp như ánh dương của bình minh chứ không phải vẻ lạnh băng hiện tại. Khuôn mặt ấy, là đường cong vô cùng nhu hòa. “Ngươi yêu ta không?” Inuyasha thở dốc, hắn bám vào bên tai y lẩm bẩm hỏi. Sesshoumaru xoay đầu, ánh mắt tuy nhìn không thấy, lại vừa đúng đối diện với hắn. “….Không.” Y nói. Đây là lần duy nhất Sesshoumaru thổ lộ, cũng là lần cuối đập tan tia lý trí cuối cùng của hắn. Không yêu. Chi bằng giết ngươi đi. Nếu Sesshoumaru hiện tại có thể nhìn thấy ánh mắt của hắn, y nhất định sẽ kinh ngạc. Bởi vì trong đôi kim nhãn tràn ra không chỉ có dục vọng mà là ánh mắt bị buộc đến tình cảnh tuyệt vọng, cho dù cả thế giới là địch cũng không để ý. Nhưng vì y. Tình cảm tê tâm liệt phế này chỉ vì y. Khi Inuyasha từ trong suy nghĩ trở lại hiện thực, trước mắt hắn, lượng lớn mồ hôi đã thấm đẫm đai lưng màu đỏ đang bịt lấy mắt y, đôi tay sau lưng cũng nhuốm đỏ màu máu. Hắn thiếu chút nữa khóc ra. Inuyasha cẩn thận mặc quần áo cho hai người, sau đó cởi bỏ đai lưng trên mắt y, nhổ xuống thanh đao dùng để cố định hai tay y – Bạo Toái Nha. Mà phản ứng của Sesshoumaru, lại ra ngoài dự liệu của hắn. Sesshoumaru dùng tay phải nhuốm máu hung hăng túm lấy áo hắn, bắt hắn đối diện với chính mình. Y dùng thanh âm khàn khàn nói ra những lời lẽ tàn nhẫn. “Inuyasha!” Y nói, cánh tay dùng sức, mặc cho nó bị máu tươi bao phủ mà trở nên trắng bệch. Rất rõ ràng, y như muốn đem kẻ trước mặt ném vào địa ngục oán hận. “Giết ta!” (Còn nữa) __________________________________ Lảm nhảm Cảm ơn mọi người đã xem. Nếu các bạn thấy văn phong của mình hợp ý thì hãy Vote và Follow cho mình nhé. 6/6/2020
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]