*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cậu mơ thấy quá khứ hiện về trong giấc mộng.
Lấy góc nhìn của một kẻ thứ ba dõi theo bóng áo đỏ nhỏ gầy đứng trước một Sesshoumaru trẻ hơn hiện tại.
Anh đào nở rực cả một góc trời, bán yêu bé nhỏ ôm quả cầu mây trong tay, ngóng trông khao khát, nhỏ giọng khẽ gọi một tiếng, anh ơi.
Đáp lại là tiếng cười khẩy đầy khinh miệt và bóng lưng lạnh lùng.
Thế nên, Inuyasha từ bỏ.
Vì con người hay yêu quái khi đối mặt với thứ mà cả cộng đồng đều căm ghét thì đều có thái độ như nhau, Sesshoumaru ấy à, có lẽ cũng ghét cậu như họ vậy.
Cậu cúi đầu, cảm xúc bất lực lan truyền toàn thân.
Giấc mộng vỡ tan thành mảnh nhỏ, từng chút từng chút tua lại những gì cậu đã trải qua.
Mọi thứ cứ như cưỡi ngựa xem hoa, mê mang mờ mịt.
Hàng mi như cánh bướm run rẩy chợt thấy nặng nề lạ thường, cuối cùng mở ra, để lộ đôi mắt màu hổ phách sâu thẳm.
Cậu ngơ ngác cảm nhận cả người lạnh lẽo mệt mỏi, cầm một lọn tóc lên xem, vẫn là sắc đen như mực, móng tay vẫn trơ trụi như đêm qua.
Đáng lẽ không phải như vậy, bên ngoài trời đã sáng rồi mà. Giờ rõ là ban ngày cơ mà, Inuyasha hoảng sợ nghĩ.
Cậu bật dậy, lại choáng váng đến suýt ngã, bấu tay vào vách hang mới đứng vững được. Bên ngoài trời vẫn mưa, vẫn có thể nghe thấy tiếng rì rào rả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/inusess-giua-man-mua-tuon/218918/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.