Chương trước Chương 1 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198
Chương sau
Trái đất, thái bình dương. Bầu trời trong xanh chợt xuất hiện những vòng sóng gợn liêntục. Những tia sét liên tục nổ ra dù không có mây đen xung quanh. Hồ quang xuất hiện giống những mảnh cầu vồng uốn éo khôngtheo quy luật gì. Nước biển hõm xuống giống như bị một quảcầu vô hình đè lên. Sóng bạc liên tục xuất hiện tỏa ra tứphía. Rồi bầu trời đột nhiên mở ra một miệng hố lớn, nhìn kỹ haibên mép hố thì ta thấy được một đôi bàn tay khổng lồ, trànngập lực lượng và dã tính, nắm bắt một phiến không gian, mạnh mẽ kéo nó sang hai bên. Đến khi vết rách không gian đó kéo dài được vài trăm mét, bàntay khổng lồ kia mới ngừng phát lực và thu về. Cùng lúc đótừ bên kia vết rách, năm sáu bóng người xuất hiện. Kéo theo sau đó là một đội quân ăn mặc như chiến binh la mã cổ đại, khảigiáp tràn ngập thần tính lóng lánh những hào quang ẩn hiện. Năm bóng người đầu đội vòng nguyệt quế với lớp vải lụa quấnquanh thân tùy ý, gồm bốn nam một nữ. Ngoại hình phiêu dậtxuất trần, giống như những siêu mẫu điện ảnh, trẻ trung đầy mị lực. Bọn họ lơ lửng giữa bầu trời, dẵm lên những đám mâygiống như dẵm lên mặt đất. Khí độ thần nhàn, thoải mái đánhgiá cảnh vật xung quanh. Người thanh niên trẻ nhất trong năm người cất lời, cười nói: “Ares, nhân giới trông như vậy hả !? Giống lãnh địa của chú Poseidon quá đi !” Thần tộc. Với đặc trưng trang phục của bọn họ, người có kinhnghiệm trong kháng thần chiến đều dễ dàng nhận ra được bọn họ đến từ phía nam thần giới. Hơn nữa có vòng nguyệt quế màuvàng kim trên đầu, cấp bậc của cả năm người này đều ở mức độ cực kỳ cao. Nằm trong 11 chủ thần, chiến lực ít nhất đạt tới 40% sức mạnh cube. Chỉ đứng sau các giới hoàng. Người đàn ông vóc dáng vạm vỡ nhất trong năm người để lưngtrần, từng lọn tóc xoăn dài tới ngang vai, khoanh tay tay trướccơ ngực rắn chắc, tạo hình vô cùng mạnh mẽ như một tác phẩmtràn ngập lực lượng tinh xảo, chính là thần Ares từng xuấthiện tại tiên giới, nghe thấy thanh niên kia bình luận, nhếch môi nói: “Vốn dĩ long giới năm đó có mười mấy hành tinh, mỗi hệ nguyêntố là một chủ tinh. Nhưng trận chiến khởi xướng từ khi trườngsinh đảo xuất hiện đã hủy diệt toàn bộ sự sống trên các hành tinh khác rồi. Sau này long tộc đắp nặn nên nhân tộc, nhườnglại cho chúng hành tinh cuối cùng này. Vậy nên từng vùng lãnhđịa bọn chúng có thể sinh tồn chỉ còn rất nhỏ mà thôi. Cảphiến đại dương này cũng chỉ bằng một phần lãnh địa của chủthần chúng ta. Nhân giới chỉ là một tiểu giới thôi, đừng sochúng với thần giới, Hermes ạ.” Đứng bên cạnh hắn là một gã thanh niên tóc vàng, xung quanhngười luôn có những hào quang vàng kim lấp lánh, ẩn ẩn tỏa rahơi thở nóng bỏng. Nhìn một mảng biển xanh trước mắt kiêu ngạo nói: “Nếu có thể toàn lực sử dụng sức mạnh mà không sự cube trừng phạt, một mình ta cũng có thể nấu chín cái vũng nước nhonhỏ này, hệ sinh thái của chúng sẽ nhanh chóng hủy diệt thôi.Dắt quân đội sang đây thật vô nghĩa.” Cô gái duy nhất trong đoàn nhíu mày nói: “Apollo, đừng làm chuyện vô nghĩa. Hành tinh này là bàn đạpcần thiết để chiếm lại cả thái dương hệ. Nếu nó cũng hỏngmất, dù công nghệ của chúng ta có thể khôi phục lại cũng cầnrất nhiều năm. Đừng phí thời gian vô ích, tranh thủ lúc ngườicủa trường sinh đảo và ma giới đang giằng co, mau đi giết sạchtàn dư của chúng và toàn bộ những kẻ có thể phản kháng trêntrái đất.” Trong nhóm có một gã trung niên, cả người đầy lông lá, râu tóccực kỳ bụi bặm, nghe cô gái này nói vậy cũng gật đầu tánđồng: “Artemis nói đúng đấy Apollo, tranh thủ khi Lục Vân Tiên đang kềmchế King của Trường Sinh Đảo, làm việc nhanh gọn một chút. Các người không tham gia nhân giới chiến năm đó, căn bản không hiểuhắn đáng sợ đến mức nào. Gã đó không quá mạnh nhưng rấtphiền toái.” Apollo nhún vai, ra vẻ tùy ý, chợt nheo nheo mắt nhìn về phía xa xa, cười lạnh nói: “Hình như trễ rồi, Hephaestus à, hình như Trường Sinh Đảo cănbản không hề đến tiên giới. Nó vẫn một mực thủ ở chỗ này,chờ chúng ta tới.” Apollo dứt lời, Hephaestus cũng đã cảm thấy có gì đó không ổn, dõi mắt theo hướng hắn nhìn, cùng lúc đó, nữ thần săn bắnArtemis cũng nhìn về một hướng khác, thần chiến tranh Ares vàthần mục đồng Hermes cũng nhìn về hai hướng còn lại. Tứ phía, đều có người đang tới. Bọn họ bị phục kích rồi. … Bên trong một lớp màn đêm vô tận bao phủ. King của Trường SinhĐảo lơ lửng như một đám mây bồng bềnh. Quanh người hắn có bacây gậy trắng toát, liên tục tỏa ra từng đợt ánh sáng dịu nhẹ chiếu rõ không gian xung quanh. Nhưng bất kể ánh sáng có chiếu rọi đến cỡ nào, không quan xung quanh vẫn chỉ là một màn đêm đen kịt không thấy điểm cuốicùng. “Vậy ra đây là hắc ám khung thương. Năm xưa anh cũng dùng cáchnày để kềm chế Odin trong kháng thần chiến phải không !? LụcVân Tiên.” Hắn nói, với giọng nhàn nhạt. Bên trong bóng tối bước ra một gã thanh niên để tóc dài, khuônmặt hiền hòa ấm áp. Hắn ăn mặc như người cổ đại, nhưng thầnthái vẫn ẩn ẩn toát ra sự trẻ chung của thời đại mới. Đốimặt với King, khuôn mặt của Lục Vân Tiên thể hiện sự bất đắcdĩ hiếm có, cười nhẹ nói: “Cầm chân Odin thì có phiền phức hơn một chút. Dù sao thần tộc như ông ta đều có khả năng tạo kết giới ăn mòn thực tại, nămđó thiếu chút nữa thì Hắc Ám Khung Thương cũng bị ông ta nuốtmất rồi. Tuy vẫn giữ được nhưng cũng bị tổn hại không nhỏ.Kết quả thì cậu cũng thấy rồi, tôi đành phải trở thành mộtphần của nó, biến hắc ám khung thương thành hắc ám chướngbích, ngăn cách ma giới với tất cả các đại thế giới khác.Nhân họa đắc phúc, mức độ tương thích của tôi với bảo vậtđịnh giới này đã tăng lên rất nhiều. Chí ít, bây giờ tôi đãcó thể sử dụng 51% sức mạnh của nó.” Bảo vật định giới là thứ căn nguyên kiến tạo lên thế giới.Giống như cube ở trái đất, tiên khí linh thụ ở tiên giới, vạnthế hồng liên ở phật giới, và thần mạch ở thần giới. Hắc Ám Khung Thương là bầu trời che phủ ma giới, xoa tan mọi ánh sángmà ma tộc chán ghét, là căn nguyên của thế giới yêu ma. Mộtgiới hoàng sở dĩ có thể sử dụng được thế giới lực là vìhọ có thể vận dụng các bảo vật định giới. Nếu hai giớihoàng triệu hồi hai bảo vật định giới để tiến hành so đấu vũ lực, thắng thua chưa biết, nhưng chắc chắn cả hai thế giới đều sẽ bị hủy diệt. Bởi vậy các giới hoàng thường không dễ dàng đánh nhau, trừ khi có lợi ích vượt qua sự quan trọng của cảmột thế giới. Tuy nói là có thể sử dụng các bảo vật định giới, nhưng mộtgiới hoàng chỉ có thể sử dụng được 50% sức mạnh của bảovật. 50% còn lại tuyệt đối không thể đụng đến, vì còn cầnphải sử dụng sức mạnh đó để duy trì sự ổn định của thếgiới. Vậy nên đơn vị đo sức mạnh ở trái đất cũng chỉ lấy mức 50% sức mạnh cube là tồn tại tối thượng. Nếu những gì LụcVân Tiên nói là sự thật, thì hiện tại, hắn chính là tồn tạimạnh nhất trong các giới hoàng. Cũng tức là tồn tại mạnh nhất trong Lục Đạo Đại thế giới. King liếc mắt nhìn hắn một cái, bình thản nói: “Như vậy là có phúc sao !? Sớm muộn Hắc ám chướng bích nàycũng sẽ nuốt gọn anh. Cuối cùng trở thành nhân khí hợp nhất,đến lúc đó chỉ sợ so với gã thiên đế hiện tại còn khó giảiquyết hơn.” “Haha, vậy là cậu cũng biết chuyện của gã thiên đế đó.” “Chứ anh nghĩ tôi thúc đẩy tiên giới chiến vì cái gì !?” Lục Vân Tiên ngẩng đầu, ánh mắt trùng xuống, nhếch miệng cười: “Để làm gì nhỉ !? Giống như là thu thập đủ linh hồn ký ức cho chân lý chẳng hạn. Còn cách nào tạo ra nhiều linh hồn ngườichết giống như chiến tranh đâu.” King lắc đầu đáp: “Vô nghĩa, tôi không giống anh. Cái lý thuyết mờ mịt giống nhưsau khi trường sinh đảo hoàn thiện thì có thể khống chế sinhtử, hồi sinh người chết từ những dữ liệu trong chân lý, trướcgiờ tôi vẫn không tin tưởng.” Hắn nhìn thẳng vào mắt Lục Vân Tiên, gằn giọng nói: “Cho dù đầy đủ ký ức, cho dù toàn bộ dữ liệu cuộc đời đượcphục chế không sai biệt một chút nào, cái thân thể được nhồinhét toàn bộ những gì đã có của người đã chết cũng khôngphải là họ phục sinh, mà là một sinh mạng hoàn toàn mới. Lục Vân Tiên, bỏ suy nghĩ đó đi, tôi đã từng làm một thực nghiệmở nhân giới, tạo ra những cơ thể giả rồi truyền dữ liệu củanhững linh hồn ký ức trong chân lý vào đó, cuối cùng chỉ tạora những sinh mạng nguyên thủy, bọn họ vốn không phải cùng mộtngười.” “Đây có lẽ lần cuối tôi nói lại câu này với anh. Người chếtkhông có bất kỳ phương pháp nào để sống lại cả. Kiều NguyệtNga, True Queen hay những gã chiến hữu đã quá cố của anh, tấtcả chỉ còn có thể sống trong ký ức của anh mà thôi.” Lục Vân Tiên không muốn nói tiếp về chủ đề này, cười đáp: “Nói vậy cậu thúc đẩy tiên giới chiến là vì thiên đế giả rồi.” King gật đầu đáp: “Hắn thu thập sắp đủ rồi, chờ khi hắn thu thập đủ, lục đạothế giới sẽ trở thành một. Không, là trở thành hư vô. Đổi một tiên giới lấy năm thế giới khác, nghĩ thế nào cũng là chuyện nên làm. Hơn nữa tôi cũng không định tàn sát, chỉ cần giếtchết thiên đế là được rồi.” Lục Vân Tiên có chút ngạc nhiên, liền hỏi: “Cậu biết nhiều hơn tôi tưởng. Chân lý chỉ có thể thu lưu kýức của người chết thôi mới đúng. Những người biết chuyện này, hình như vẫn chưa có ai chết cả.” “Nhưng những người chết khi gần tìm ra được sự thật rất nhiều. Mỗi người là một mảnh ghép, chỉ cần kiên nhẫn chắt lọc vàráp nối, cuối cùng cũng sẽ tìm ra một phần sự thật. Còn lại thì chỉ là suy diễn và tính toán một chút thôi.” King đáp, rồi liếc mắt hỏi: “Vậy, anh còn định ngăn cản tôi nữa không !?”
Chương trước Chương 1 Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198
Chương sau