Nửa giờ bay lượn trên bầu trời đặc khói này đủ khiến Vô Nhai Tử đi hết từbất ngờ này đến bất ngờ khác. Những con chim sắt mang theo phàm nhân bắn ra các hạt kim loại mạnh mẽ, những pháp bảo hình trụ có thể nổ tunglinh quang tráo của tiên nhân, một thiếu niên niên kỷ mới khoảng haimươi đã có tu vi kim đan kỳ, một thanh niên khác lại dễ dàng chỉ ra mắttrận công kích huyền ảo của tu chân giới. Từng thứ, từng thứ đều khiếnngười ta sợ hãi. Không thể hiểu nổi, rốt cuộc 4000 năm nay ở hạ giới đãxảy ra những gì, tại sao lại có thể khiến đám phàm nhân từng run rẩy quỳ mọp mỗi khi bọn họ đi qua có được chiến lực đáng sợ như thế. 
Gã thanh niên có thể chỉ ra kẽ hỡ trận pháp này có vẻ như biết rất nhiều, không thể bỏ qua cho hắn. 
Vô Nhai Tử vừa nghĩ vừa bay tới chỗ Hoài Nam như một quả đạn pháo, không khí trên đường bay của lão đùng đùng nổ vang, chớp mắt đã tới trước mặt Hoài Nam, thu lại phi kiếm, tay nắm thành trảo vung ra. Lão tạm thờikhông muốn giết gã thanh niên có giá trị này nữa. 
Đột nhiên Vô Nhai Tử lại nhìn thấy trên khuôn mặt nhăn nhó của hắn, cáikhóe miệng còn vương máu kia bỗng nở ra một nụ cười châm biếm khó hiểu.Cùng lúc đó, một luồng áp lực kinh khủng từ bên hông bắn đến, tốc độ như sao xẹt, vượt quá khả năng phản xạ của lão. 
Xèooo …. 
Để lại một tiếng cháy khét trong không khí, nửa thân trên của Vô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/imi-tien-gioi-chien/3166109/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.