Hòn đảo này thật sự rất rộng, suốt cả ngày hôm đó, hai người cũng phải điđược mười mấy cây số đường rừng, nhưng tuyệt nhiên, không gặp một ai cả.
Linh đã sớm không chịu nổi nữa, thành thật nằm trên lưng Tường, lại buồn bực phát hiện, hóa ra di chuyển kiểu xếp hình như thế này, lại nhanhhơn mình tự lẽo đẽo theo sau hắn rất nhiều.
Với thể lực của Tường, việc đeo thêm một khối tạ mấy chục cân trên lưngchẳng khác gì người ta vác một hộp xốp cả. Hắn di chuyển thoăn thoắt,nhẹ tênh, giống như không trọng lực vậy.
Dù tốc độ thể hiện ra vẫn là của một người bình thường, nhưng cái tháiđộ nhẹ nhàng tỉnh táo, thậm chí một giọt mồ hôi cũng không đổ này thậtsự rất bất thường.
Năm trên lưng Tường, Linh nhẹ giọng nói:
“Từ lần đầu tiên cậu chuyển vào lớp, tôi đã kết luận rằng cậu rất kỳ lạ !”
“Ừm.”
“Bởi vậy tôi mới cố hết sức tránh xa cậu.”
“Ừm.”
“Giận không !?”
“Không ! Sợ hãi nguy hiểm là bản năng của động vật.”
“Có ai nói cho cậu biết rằng, mình ăn nói đáng ghét vô cùng không !?”
“Có mấy người… nhưng họ đều đã chết cả rồi.”
“…”
“Chúng ta, đúng là không thể nào đối thoại bình thường được.”
Sau một lúc ngẫm nghĩ, Linh thở dài đưa ra kết luận.
“Việc đối thoại chỉ là để trao đổi thông tin hai chiều, từ cậu đến tôivà ngược lại. Những thông tin cậu nêu ra đều đã được giải đáp chứng tỏviệc giao tiếp được tiến hành hết sức thuận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/imi-thuc-nghiem-dao/2783469/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.