“Nè, có bao giờ cậu cảm thấy, một nam một nữ cùng sinh tồn trên hòn đảo hoang sẽ rất lãng mạn không !?”
Những cuộc đối thoại của hai người luôn bắt đầu bất chợt với vô số câuhỏi vu vơ của Linh, và thường thì anh chàng này sẽ kết thúc nó trong một câu sau đó:
“Thứ nhất, hòn đảo này không hề hoang. Thứ hai, việc của chúng ta không phải là sinh tồn, mà là tìm cách đưa cậu ra khỏi đây.”
Tường vung vẩy thử cánh tay băng bó như xác ướp kia lãnh đạm đáp lại,sau khi cảm thấy ổn định rồi mới dứt khoát tháo xuống mấy thứ cố địnhlằng nhằng trên tay kia. Dù sao cũng không có bông băng thuốc đỏ, chỉcần xương được cố định lành lại, vết thương ngoài ra phục hồi đều do vấn đề thể chất, đối với hắn, lành lại chỉ là chuyện từ chiều đến tối.
“Nhiều lúc tôi tự hỏi, cậu có phải là đàn ông thật không vậy !?” Linhchống cằm trên một tảng đá lớn bằng phẳng, lười biếng vung vẩy hai chânnhẹ nhàng, bên cạnh là nước suối chảy róc rách. Đây là con suối thứ haihọ thấy được trên đường đi, nước vẫn trong veo mà tinh khiết như vậy,chảy qua bề mặt toàn những viên sỏi nhỏ sáng sáng rất mềm mại.
“Về mặt sinh lý thì...” Tường vẫn lạnh nhạt trả lời như thường lệ, nhưng lập tức dừng miệng nghiêng đầu qua bên, một viên sỏi nhỏ lướt sát quavành tai của hắn, để lại tiếng gió thổi mấy sợi tóc phần phật.
Linh ném xong một viên đá thì buồn bực nói:
“Thôi, chả muốn nghe nữa.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/imi-thuc-nghiem-dao/2783454/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.