Thời điểm hiện tại vốn đang là ban đêm, nhưng màn đêm yếu ớt này đứng trướcthứ ánh sáng chói lóa kia không dấy lên được chút phản kháng nào hữuhiệu, cả một vùng rộng lớn bị ánh sáng trắng ấy cảm nhiễm, không còn bất cứ một màu sắc nào khác có thể tồn tại. Mọi người kinh hãi đưa mắt nhìn nhau cũng chỉ có thể nhìn thấy một đám trắng tinh đối diện mà thôi.
Ánh sáng màu trắng khuếch trương tới cực điểm, bẻ cong tất cả những màu sắc khác trong phạm vi của nó, nhuộm trắng mọi vật.
Tuy nhiên để đánh đổi lại sức mạnh tuyệt vời của nó, thứ ánh sáng này cũng không phải dễ dàng sử dụng như vậy.
Thần Tiễn nhìn mặt trời trắng đang dần nhỏ đi phía trên đầu mà nhíu mày. Lúc trước có Thanh Long cung hỗ trợ, mặt trời này có thể hấp thu nhữngluồng sáng xung quanh để tự tăng trưởng và hồi phục, còn bây giờ dưới sự không chế của một mình hắn, tuy uy lực có mạnh lên, nhưng bắn một chútmà mất đi một chút, hoàn toàn không có dấu hiệu hồi phục lại.
Cứ thế này chỉ sợ không thể kiềm chế được đám người dưới kia lâu hơnchút nữa, chẳng nói gì đến cắt vài miếng thịt của bọn chúng cho hả giận.
Cơn mưa ánh sáng vẫn cứ thế ầm ầm trút xuống, cả một vùng dưới khói bụicứ như vậy mà bị san thành bình địa, Thần tiễn không định dừng tay, hắnphải bắn cho đến khi nào thiên địa linh khí cạn kiệt, hoặc cơ thể hắnkhông chịu được nữa mới thôi, thế nhưng có những chuyện không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/imi-thuc-nghiem-dao/2783395/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.