“Ngươi thật thông minh. Mà ta lại ghét nhất đám người thông minh !” Ren cườinói, sau đó không chần chừ chút nào nữa, lại lao tới như đạn bắn.
Tiểu Hòa thượng không đáp, chỉ chuyên tâm niệm phật kinh. Ba pho tượngrung lên ông ông rồi cùng biến mất. Rồi chớp tắt xuất hiện trở lại, đãbao vây lấy Ren.
Một vùng tam giác đều xoay tròn bao quanh lấy cô gái. Ren mặc kệ ba bảyhai mốt, cứ nhế muốn nhào tới thì đột ngột phát hiện, mình bước lên babước hay lùi lại ba bước cũng đều sẽ xuất hiện ở lại chỗ cũ.
“Đây là… Quy tắc thời gian phải không !?”
“Thí chủ tuệ nhãn như đuốc ! Quá khứ di đà, hiện thế như lai, vị lai vôsinh ở cùng một chỗ sẽ hình thành một vòng lặp thời gian tuần hoàn không dứt. Cho dù là lá chắn bảo hộ của thượng cổ tứ linh như Huyền Vũ, cũngkhông thể triệt tiêu được.” Tiểu hòa thượng mỉm cười ôn hòa, song songvới đó, khóe miệng của hắn không ngừng chảy máu, đôi mắt cũng biến thành màu đỏ đậm vì xuất huyết quá nhiều. Ngón tay hắn đang xoay xoay trànghạt theo mỗi âm tiết cũng khẽ run rẩy. Hiển nhiên đã phải cố sức rấtnhiều.
Ren hừ lạnh một tiếng, không đáp lời, nhưng âm thầm vận sức, nâng vùngtrọng lực khuếch tán ra đến cực đại. Mặt đất ầm ầm biến động, vô số khenứt hiện ra chằng chịt như mạng nhện, Tiểu Hòa thương đứng cách cô tahơn trăm mét cũng bị ép phải quỳ xuống đất, chỉ có thể miễn cưỡng nhìnlên, tiếp tục duy trì phật hiệu.
Uỳnh Uỳnh Uỳnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/imi-thuc-nghiem-dao/2783385/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.