Nắng quá nắng quá mức! Vừa nắng mà vừa chán nữa chớ!
Tôi ão não bước từng bậc cầu thang. Đúng lúc này thấy My tay cầm vở ( hồng) đi xuống nhìn tôi:
- Hi! Đi xuống chơi với My tí đi, ở trên đó học bài mà không thuộc.
Nhìn My tôi liền nhớ tới cái tus huy hoàng tối hôm qua của Thư. Tôi vội cười xòa nhìn My:
- Mấy đứa nhờ chép bài tập giùm, lên trước đã.
- Bụp!
Tôi vứt mạnh balo lên bàn của mình, sau đó nhanh chân chạy về phía Thư đang ngồi bàn gần cuối cùng với Thanh Nhi và Ni.
- Hey! - Tôi vỗ nhẹ vai Thư.
Bạn học Trần Ngọc Minh Thư lúc này còn đang luyên thuyên với mấy đứa con gái, thấy tôi liền nói qua loa với họ vài câu rồi kéo tôi lên bàn đầu.
- Lên đây bún kể cho cái này.
- Ế ế từ từ đã...
Tay chân tôi luống cuống theo sau, chân xém tí nữa là đạp lên cặp thằng Tuấn Anh. Nó nhìn tôi bằng ánh mắt sát khí:
- Cái con đời là bể khổ kia.
- Xin lỗi - tôi gãi đầu rồi nhanh chóng hét vọng lại - tao có tên nhen thằng cờ hó kia. Não chứa TOÀN NƯỚC à!!!
Toàn là ba nó, Thủy ( nước) là mẹ nó.
Hai đứa con gái chúng tôi an phận ngồi xuống ghế. Thư thở ngắn thở dài. Tôi với tay về phía balo lấy ra chai nước đưa cho Thư. Thư lắc đầu, tôi lại cất chai nước về chỗ cũ.
- Chuyện gì vại??? - Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/im-lang-ma-nghe-noi-loan/2686210/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.