Reng! - Tiếng đồng hồ chó chết.
- Oáp! Sáng rồi á? Nhanh thế? - Tôi trở mình trên giường, khoảng 5 phút sau mới khống chế được bản thân, nhìn đồng hồ lập tức bật người dậy - mẹ kiếp, 6h15 rồi.
Nhanh chóng làm vệ sinh cá nhân, tôi thay đồng phục. Mẹ tôi đã nấu đồ ăn sáng rồi. Thấy tôi đi ra, mẹ liền cằn nhằn:
- Cái đồng hồ đó không có tác dụng à? Bữa nào con cũng dậy trễ...
- Con biết rồi - Tôi thở dài rồi ngồi vào bàn ăn - nhưng cũng chưa trễ mà.
- Thế để cho trễ luôn đi - Mẹ tôi bực mình quát lên - coi với chả cái...
Ở trường...
- Chưa trễ thì hối cái gì chứ? - tôi bực mình mang cặp bước vào trường, chân còn đang đá vào khoảng không trung
- Này! Sao giờ mới tới? Hôm nay mày trực nhật đấy. - Thằng Hậu nhìn tôi.
- Hả? Hôm nay... - Tôi ngơ ngác, đang cố gắng lục lại ký ức trong đầu
Ờ... ờm.... hôm qua My giặt khăn, Ngọc đi đổ rác... sau đó người ngồi dưới My là...
- Đệch! Chết mẹ rồi! - Tôi nhanh chân chạy như bay vào lớp rồi vứt cái cặp ở bàn cuối, sau đó nhanh chóng chạy xuống sân trường giặt khăn.
Tùng!Tùng!Tùng! - tiếng đánh trống vào lớp.
- Hôm nay ngày gì xui thế không biết.
Vừa cằn nhằn vừa sải bước vào lớp, giữa đường đi ngang qua phòng hội đồng, tôi thấy phó hiệu trưởng đang cầm sổ điểm của ai đó, chắc là có học sinh mới chuyển đến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/im-lang-ma-nghe-noi-loan/2686174/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.