Kỳ thi học kỳ tôi vượt qua một cách thuận lợi, đương nhiên không hề nghi ngờ thực lực của mình, tôi cố gắng vậy mà có gì phải nghi ngờ chứ? Quá nỗ lực. Sau kỳ thi, tôi ung dung đọc tiểu thuyết tối mày tối mặt, chả thèm lo lắng kết quả ra sao như mấy đứa bạn trong lớp, bọn nó ngày nào cũng lên lớp, lấy giấy, bút, máy tính, ngồi nhẩm đi nhẩm lại đoán xem được mấy phẩy, học sinh gì, đứng top mấy trong lớp... nói chung là rất rãnh rỗi để làm những việc vô bổ. Trong khi đó tôi lại khác, hằng ngày nhai kẹo trong những tiết cuối học kỳ một, tâm trạng vô cùng thong thả, biết làm sao giờ? Kết quả chỉ có một thôi, tin tôi đi, nếu bạn rãnh rỗi thì hãy biết tận hưởng như tôi, đừng lo lắng như họ, cứ thả lỏng, chuyện gì tới rồi cũng sẽ tới thôi.
Kết quả tới sau khi hai tuần trôi qua, tôi đạt danh hiệu học sinh giỏi, đứng hạng 3 trong lớp, không tệ. Hạng 1 là Mai Vũ Xuân My, hạng 2 là Lê Thị Thu Phương, hạng là là tôi, đồng hạng với Trần Trung Hiếu, chính là cậu lớp phó học tập mặt lạnh, và hạng cuối cùng trong 5 học sinh giỏi của lớp, là Đoàn Ngọc Quý, cái tên ngồi đầu bàn của tổ tôi...
Học kỳ 2 thoáng cái đã tới. Trong học kỳ này, tôi được coi là không còn trầm nữa, bắt đầu giỏi bắt chuyện cùng với mọi người. Vẫn phải nói trước, kỳ 1 tôi vẫn chưa bao giờ nói chuyện với Đoàn Ngọc Quý, thỉnh thoảng chỉ trao đổi qua loa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/im-lang-ma-nghe-noi-loan/2686169/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.