Vào tiết đầu, tôi đương nhiên là ngồi không yên, vốn định hôm nay nhây tí với bạn học Thảo Vy nhưng mà...Haizz... tiết đầu là tiết Toán, cô dạy Toán thì đi đâu mất hút, dạy bài chưa được 5 phút đã dặn lớp trưởng và lớp phó học tập canh lớp, đứa nào hé miệng, xử nó
Lớp trưởng thì dễ rồi, nịnh nọt vài câu là có thể coi như miễn tội, nhưng mà, cái thằng nãy giờ tôi lườm suốt tiết mang tên Trần Trung Hiếu kia mới gọi là có chuyện, nhìn cái mặt là đã biết bản chất không hòa đồng, muốn nói chuyện cũng không xong
Nhưng mà, đã nói là lớp 7/5 _ Lớp gần như là cuối khối _ thì sao có thế chỉ im lặng mà nghe lời, bọn học sinh bắt đầu nhoi dần như chợ cá, đứa nào đứa nấy mặt mày cũng vui vẻ ra, thoải mái nói chuyện
- Mấy bạn im lặng chớ My ghi tên zô á - Xuân My ngồi bàn trên tôi bây giờ mới hé giọng
Mấy đứa vẫn coi như không có gì xảy ra, tiếp tục " tám "
Tôi thừa biết là bạn lớp trưởng này chỉ nói vậy thôi chớ nào muốn ghi, hiền quá cũng khổ, tôi lại đưa mắt nhìn sang thằng lớp phó học tập, ánh mắt cậu ta đưa vòng xung quanh dò xét, sắt bén như mắt quạ, hai từ thôi: ớn lạnh
Mai Vũ Xuân My cứ thế lặp đi lặp lại câu nói, nhưng chả có tác dụng, nhoi vẫn cứ nhoi
- Các bạn mình nói không nghe à?
Aizz... câu cuối cùng rồi, thế là bạn lớp trưởng trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/im-lang-ma-nghe-noi-loan/2686162/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.