@Ai hóng kết không,chuẩn bị end rồi đấy,tại mình lười viết thôi,chị Chủ bay rồi?@
Hôm nay mọi thứ đều bình thường,nhịp tim bình thường,cây cối bình thường,trạng thái bình thường,đất nước bình thường,con người bình thường,nói chung tất cả đều bình thường.
Ánh sáng len của cửa sổ,chiếu thẳng vào khuôn mặt xinh xắn của Tạ Minh Vi,cô khẽ cau mày rồi ngồi bật dậy,dụi dụi mắt rồi lê thân đi làm VSCN,soi mình trong gương,cô cảm thấy hôm nay lạ thường,như có gì vui sắp sảy đến với cô,nở một nụ cười thật tươi để chào đón ngày mới,Tạ Minh Vi đánh răng,rửa mặt các thứ các thư rồi thay đồ đi xuống nhà.
Tạ Minh Loan đã đi học rồi,còn mỗi cô,ba và mẹ với vài người giúp việc.
"Hình như nhà có khách"
Tạ Minh Loan ngó xuống phòng khách,thấy một bóng lưng cao lớn quay lại với mình,ngắm ngía lại bồ đồ ngủ màu hồng toàn doremon của mình thì đỏ mặt,lập tức cô chạy lên vớ cái quần đùi với áo sơmi đen mặc vào,ngắm ngía bản thân trong gương,dặm một ít phấn,tô một ít son đỏ tươi lên,cảm thấy bình thường rồi mới xuống nhà.
-"Chào chú"
Tạ Minh Vi lễ phép với người đàn ông,hình như ông ta không hiểu gì,ông ta nhìn ba cô ngơ ngác
-"A,đây là con út của tôi,Tạ Minh Vi"
Ba cô giới thiệu bằng tiếng Trung với người kia,bây giờ Minh Vi mới hiểu,hóa ra người này là người Trung,mà nhìn có chút quen mắt nha
-"Chào chú"
Tạ Minh Li chào lại ông ta bằng tiếng trung,ông ta mỉm cười hiền hậu
-"Chào cháu"
-"Minh Vi,đây là bác Tuấn,chủ tịch thời ty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/im-lang-la-ta-mat-nhau-than-tuong-a-wo-ai-ni/1928965/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.