Rõ ràng là Tô Diên còn chưa tỉnh ngủ.
Đã lâu anh chưa dùng giọng điệu như vậy để nói chuyện với cô, giọng điệu uy hiếp. Lần cuối cùng cô được nghe cái giọng uy hiếp này chắc là rất nhiều năm trước, thời cấp ba anh hơi “xấu tính” một chút.
Trói lại… Sao anh nói như có hàm ý thế nhỉ.
Lần này chắc chắn không phải là do cô nghĩ nhiều, anh nói kiểu đấy thì có ai mà không nghĩ thế chứ!
Lạc Đường định lấy dũng khí nói đáp trả anh mấy câu thả thính giống vậy nhưng cô chỉ dám nghĩ chứ nào dám làm. Giữa thanh thiên bạch nhật, mặt trời vừa lên… Thời gian này không thích hợp để làm mấy chuyện xí hổ cho lắm.
Cuối cùng, cô đỏ mặt than nhẹ: “Ừm… Thế em không làm gì nữa… Anh ngủ tiếp đi.”
Nghe giọng cô, Tô Diên hơi mở hé mắt.
Anh ấn cánh tay cô nhưng cô không phản kháng nên rất nhẹ nhàng.
Bây giờ anh mới để ý tư thế này đúng là khiến cho người ta phải mơ màng.
Đồ ngủ của Lạc Đường tuy là dài tay nhưng chất liệu vẫn là đồ ngủ, qua động tác mạnh như vậy, quần áo cô đã xộc xệch hết cả, lộ cả mảng da thịt trắng nõn nơi cổ và xương quai xanh.
Tô Diên nhắm mắt ba giây, cố gắng tỉnh táo lại một chút, sau đó buông tay ra.
Anh nằm xuống giường, đắp chăn đàng hoàng cho cả hai, ôm cô người yêu hơi bướng kia vào lòng, giọng vừa cảnh cáo vừa dỗ dành: “Nằm ngoan một tí, được không em?”
“…”
Âm cuối nâng lên… rất chi là “Tô Diên”!
Lỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/idol-the-ma-lai-yeu-tham-tui-idol-the-nhung-tham-men-ta/1651313/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.