Chương trước
Chương sau
Có lẽ là do kiểu tóc, huyết lệ giả trên mặt Lạc Tiểu Đường nhìn cũng không quá ghê sợ, nhìn cô cứ dị dị như mấy nghệ sĩ hài.
Sau lưng Tô Diên có dán bảng tên【Người chơi: Tô Diên】, anh nói xong, xoay người cầm thẻ hướng dẫn bắt đầu tìm manh mối.
Giọng nói của staff trong tai nghe NPC: “… Lạc Tiểu Đường, đứng ì ra đấy làm gì? Làm nhiệm vụ mau!”
Ma nữ Lạc Tiểu Đường đứng yên trầm tư chốc lát, bỗng nhiên như nghĩ ra gì đó, bắt đầu di chuyển. Lúc cô bước đi, bởi vì bộ tóc quá dày nên củ tỏi cứ lắc lư, chiếm hết cả “spotlight”.
Mặc kệ sóng comment cứ ha ha ha, Lạc Tiểu Đường từng bước từng bước đi tới một góc.
Đến ngăn tủ nào đó thì dừng lại.
Chính là ngăn tủ chứa chìa khóa mật mã.
Tổ đạo diễn: Hình như ngửi thấy mùi toang toang đâu đây.
Tổ đạo diễn lập tức nói: “Lạc Tiểu Đường! Cô đi quấy nhiễu người chơi tử tế hộ tôi cái! Đừng có mà ám chỉ đáp án cho người chơi!”
Người xem có thể nghe được toàn bộ lời nói trong tai nghe, lại toàn là fan kỳ cựu của gameshow nên lúc này đã chắc chắn được ngăn tủ Lạc Tiểu Đường đứng chính là nơi giấu chìa khóa.
【=))))))) Đạo diễn, ông có chắc đây chỉ là “ám chỉ” thôi không?】
【Đây là đưa luôn đáp án rồi còn đâu! Các mày nhìn mặt Lạc Tiểu Đường có khác gì viết “Anh ơi, ở trong này này, anh lấy ra đi” không?】
【Nào nào nào đến lấy chìa khóa mau nào】
【Lạc Tiểu Đường làm tui cười xỉu á =))))) sợ mình làm idol hết hồn, sợ idol không tìm được chìa khóa nên tình nguyện phản bội tổ chức luôn】
Tô Diên tự tìm thấy một tờ giấy nhắc nhở ở tủ quần áo.
Trong phòng có tới mấy chục ngăn tủ nhưng chỉ có ba ngăn chứa mật mã, trong ba mật mã ấy lại chỉ có đúng một cái chứa chìa khóa.
Nếu tìm sai ngăn tủ sẽ tốn thời gian vô ích.
Thế nên, trình tự chính xác là đi theo manh mối và gợi ý từ những vật dụng trong phòng và trong một số ngăn tủ, từng bước tìm được ngăn tủ chứa chìa khóa, giải mật mã và cuối cùng lấy được chìa khóa.
Tất nhiên, Tô Diên cũng nhìn ra điểm bất thường của ma nữ, bốn mắt nhìn nhau một lúc nhưng vẫn không đi đến chỗ cô mà tiếp tục cúi đầu tìm manh mối.
Nhưng từ góc quay của Tô Diên, bóng lưng dịu dàng của anh cũng thể hiện ra rằng anh đang rất vui vẻ.
Hỏa Diễm lâu năm biết, anh đâu chỉ vui vẻ, biểu cảm thế này chứng tỏ Tô thần đang tận hưởng đấy.
Ma nữ đứng mãi cuối cùng vẫn quyết định “thực hiện” nhiệm vụ quấy nhiễu của mình.
— Bám theo Tô Diên ngó trái ngó phải, anh mở tờ giấy ra cô ngó, anh đọc nhật ký của chủ nhân căn phòng để tìm manh mối cô cũng ngó. Về sau Tô Diên để hẳn ra giữa, hai người ngồi đọc với nhau.
Hai người ngồi trên sofa cùng nhau nghiên cứu manh mối, một anh chàng đẹp trai lai láng, một cô ma nữ cu te lạc lối.
Hình ảnh hài hòa đến lạ.
【Nhẹ nhàng nở một nụ cười của mẹ…】
【Tui vẫn muốn nói…】
【Tình người duyên ma…】
【Không được! Mị không muốn! Các người đừng có bắt mị lên thuyền!】
Tô Diên tốn gần mười phút cuối cùng cũng tìm được mật mã ở đúng chỗ Lạc Tiểu Đường vừa chỉ, anh nhập mật mã, thử ba lần, cửa tủ “lạch cạch” mở ra.
Tô Diên là người chơi đầu tiên tìm được phòng có NPC, tốc độ giải mã cũng tương đối nhanh.
Ngay lập tức, đám người hóng hớt, rồi fan CP Kẹo Giòn, fan CP Tình người duyên ma, người mlem nhan sắc, khán giả chỉ biết “ha ha ha”, tất cả đều trợn mắt nhìn màn hình.
【Tô thần đỉnh vậy!!!】
【Mỗi mình em mải nhìn hai anh chị ấy nên không xem manh mối ạ? Dm lại phải chờ bản phát sóng rồi đi xem lại thoiii】
【Uầy IQ của anh iu?? Em xem không hiểu sao lại ra được cái mật mã này luôn ý? Các chị giải ngố cho em với?】
【Idol cụa em ơi cái hoằn hòe gì vậy? Em không hỉu em không hỉu, anh nhà đi một mình một team nên chẳng nói chẳng rằng gì cạ. Không giải thích thì làm sao bọn em hiểu được?】
【Các chị em bình tĩnh, chuyện này quá là bình thường với Tô thần, đừng tự dát vàng lên mặt mình thế】

Tô Diên giải được mật mã, cô ma nữ đứng bên cạnh hình như cũng rất vui, củ tỏi trên đầu lắc lư.
“Anh phải đi sang phòng tiếp theo đây,” Tô Diên đứng trước mặt cô, vốn là nhìn mặt cô, sau lại dời tầm mắt, nhìn lên củ tỏi trên đầu, không nhịn được cười: “Em cố gắng nhé.”
Không được nói nên ma nữ chỉ có thể vui vẻ gật gật, lúc anh đóng cửa lại còn vẫy tay chào.
Tô Diên đi chưa bao lâu, staff của tổ đạo diễn đi vào phòng.
Staff đeo khẩu trang không rõ mặt, giơ tay không chút thương xót nói với chị ma nữ: “Đưa cái chun buộc tóc đây.”
“… Hu hu.”
Chun buộc tóc của Lạc Đường cứ thế bay mất.
Nhưng mà cô nghĩ, mình sẽ không phải đi dọa Tô Diên nữa vì Tô Diên cũng vượt qua ải này rồi, chắc chắn sẽ không gặp nhau nữa nên chắc chẳng có vấn đề gì đâu.
Nếu không có người chơi thì Lạc Đường được nói chuyện.
Cô lập tức nói với camera: “Chú đạo diễn ơi, chú yên tâm đi, lần tiếp theo cháu sẽ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ.”
Cười xong, trong sóng comment không ít người bắt đầu nghi ngờ cách chơi của Lạc Tiểu Đường.
【… Ờmmm em hỏi ngu tí nhưng mà thế này là bả làm trái quy tắc rồi còn đâu?】
【Tôi cũng thấy thế, tổ đạo diễn đã nói không được rồi mà còn cố làm…】
【Quần què gì thế? Công khai giúp đỡ gian lận luôn?】
Nói đến gian lận, fans Tô Diên bắt đầu nổi đóa:【Đang bảo Tô thần nhà tao gian lận đấy à? Anh nhà tao tự mình phân tích, tự tìm được ngăn tủ rồi nhập mật mã, tìm từng manh mối một, mày mù à???】
Fans Lạc Tiểu Đường cũng không hiền:【Này mấy đứa bảo làm trái quy tắc, ra đây tao hỏi cái. Nếu như NPC làm trái mệnh lệnh mà bị phạt thì từ nãy tổ đạo diễn đã nói rồi nhá! Rõ ràng là không có cơ chế trừng phạt! Thêm nữa, NPC ở《Kỳ tích》có độ tự do rất cao, chị ấy thích quấy nhiễu ở chỗ nào là việc của chị ấy. Ma nữ đứng ở ngăn tủ có chìa khóa để làm gì? Để dọa người chơi, không cho người chơi tiếp cận chứ còn gì nữa? Với cả, dây buộc tóc thì là lỗi do staff không soát người kĩ chứ? Người chơi mang đồ đến xong tự dùng thì làm sao? Chị ấy có tháo tóc giả ra không, có tháo trang sức hay quần áo ra không? Con gái thích xinh đẹp búi cái tóc lên mà cũng bị chửi à???】
Cả một đoạn dài copy paste ba lần, ai ai cũng đọc rõ ràng, mấy người vừa rồi ló đầu phát ngôn im bặt, những khán giả bị lời ngụy biện này thuyết phục thì sôi nổi gõ “đỉnh của chóp” kín cả màn hình.
Bởi vì ảnh hưởng của trận battle này, phòng live stream của ma nữ có thêm số lượng lớn người xem. Lạc Đường không hề biết mấy cái này, trước khi làm cũng cô cũng đã suy nghĩ cẩn thận đến hậu quả, staff cũng chỉ nói là phải quấy nhiễu, lúc cô đi theo người chơi cũng là quẫy nhiêu rồi.
Nguyên nhân chủ yếu vẫn ở chỗ Lạc Đường hi vọng tạo hình khủng bố của mình không để lại cho anh bất kỳ bóng đen tâm lý gì.
— Nếu không, về sau anh nhìn thấy mặt cô lại hôn không nổi thì phải làm sao?

Trong nửa tiếng tiếp theo, có hai nhóm đến phòng của ma nữ.
Ma nữ Lạc Tiểu Đường biểu hiện rất tốt, rất chuyên nghiệp, rất thật.
Ngoại trừ Tô Diên thì ba nhóm còn lại đều gồm một nam một nữ, con trai còn đỡ, con gái thì chỉ cần bị cô đến gần là lại hét chói tai, nói gì lúc cô dọa “Trả lại mạng cho ta”.
Thành viên nữ của hai nhóm ấy đến phòng ma nữ trí thông minh như bị “offline” biến thành giọng cá heo, cảnh tượng khá hài hước, cơ bản là dựa vào một mình thành viên nam để lấy chìa khóa.
Thật ra làm NPC cũng khá vui, chỉ có hơi đau tai tí thôi.
Trêu mấy chị gái này cũng vui phết.
Lạc Đường tưởng như vậy là xong rồi, tai nghe lại phát ra mệnh lệnh.
“Nhóm người chơi cuối cùng tìm đến căn phòng này sẽ phải chịu trừng phạt. Lạc Tiểu Đường, bây giờ cô đi ra khỏi phòng rồi đến trước cầu thang chuẩn bị quấy nhiễu người chơi đi.”
Thật ra “quấy nhiễu” người chơi chính là “hù dọa người chơi”.
Lạc Đường lập tức nói: “Được thôi!”
Cô lao nhanh ra cửa, vừa mở cửa vừa vén tóc nháy mắt với camera: “Ê Nguyệt Nguyệt, chờ tao nhá tao đến với mày đây!”
Cầu thang rất gần cửa, Lạc Đường đến đó lại nghĩ, đứng đây thì không có lực sát thương mạnh lắm, thế là cô nàng ghé vào thảm trải sàn trên cầu thang pose dáng mèo hoang kinh điển, cảm giác như chuẩn bị bò xuống cầu thang đến nơi.
Đúng như đạo diễn nói, một phút sau, tiếng ồn ào quen thuộc càng ngày càng gần.
“… Tôi tìm được trước cơ mà! Nếu tôi không thấy gợi ý dưới băng ghế thì ông làm sao tìm được mật mã?”
“Mật mã là tôi giải ra đấy? Đấy mới là điểm mấu chốt,” Tiếu Nghênh lại nói: “Bà là trợ thủ đắc lực của tôi, hỗ trợ rất tốt, đừng có tranh công với tôi chứ, bà —”
Cậu chưa kịp nói xong, người bên cạnh hét chói tai.
— “A a a a a maaa Tiếu Nghênh ông nhìn Trinh Tử ở trên kia kìa a a a a a!”
Tiếu Nghênh ngước lên nhìn, trong lòng như có gì rơi lộp bộp nhưng cậu không sợ mấy cái này lắm, chưa kịp quay sang an ủi đã bị Lương Tử Nguyệt kéo một bước ba bậc thang đi xuống tầng.
Lương Tử Nguyệt thần tốc kéo cậu về căn phòng vừa giải được mật mã ban nãy, khóa trái cửa cẩn thận rồi chân mềm nhũn ra ngồi sụp xuống đất.
【=))))) Vừa rồi Lạc Tiểu Đường còn cười nói Nguyệt Nguyệt tao đến tìm mày đây】
【Tao tới tìm mày đòi mạng =)))))】
【Fan CP Đường Nguyệt đâu rồi? Mau ra đây ôm nhau khóc thôi nào, muốn xỉu với hai bả luôn á】
【Hai chị em Đường Nguyệt này hình như không được thông minh lắm thì phải】
Tiếu Nghênh mới nhìn chưa được mấy giây còn Lương Tử Nguyệt ngẩng đầu lên trước nên bị đả kích mạnh hơn, bây giờ vẫn còn hoảng hốt.
Lương Tử Nguyệt ngồi trên mặt đất run lẩy bẩy, Tiếu Nghênh tuy không sợ nhưng vẫn ở bên cạnh cô ấy. Rõ ràng bốn mươi phút trước hai người còn cãi nhau ầm ĩ, bây giờ cậu lại trở thành người có thể dựa vào, lảm nhảm mấy câu ngốc nghếch để an ủi Lương Tử Nguyệt.
【Nhìn Tiếu Nghênh xong không nhịn được quay sang đạp thằng em tôi một phát】
【Nhìn Tô Diên không nhịn được quay sang đạp bạn… Ờm, mị không có bạn trai】
【Đau lòng thay cậu em bị đạp…】
【Ăn khuya cố lên!!!】
Lương Tử Nguyệt vừa khóc vừa hỏi: “Nhất định phải lấy được cái chìa khóa kia hả? Chìa khóa của tầng ba nằm trong phòng của NPC ma nữ à?”
“Ừm, chắc vậy, giống ma cà rồng ở phòng kia ấy.”
“Ma cà rồng còn đẹp trai chán!” Lương Tử Nguyệt không dám nhớ lại: “Còn ma nữ kia tạo hình giống Trinh Tử hu hu! Tôi sợ Trinh Tử lắm!”
Lương Tử Nguyệt tủi thân dụi mắt, Tiếu Nghênh nghẹn mãi cuối cùng cũng nói: “Này… Bà thử soi gương xem, bà bây giờ cũng hơi giống ma nữ đấy.”
“…”
Sóng comment:? Em zai, mày bị sao đấy? Chị mày vừa khen mày xong? Đừng có đi vào con đường trực nam như thế!!!
(Trực nam: Những bạn nam quá thẳng thắn, không biết khua môi múa mép, thường không hiểu tâm lý con gái.)
Nhưng không giống sóng comment, Lương Tử Nguyệt nghe cậu nói xong lại không tức giận mà bất ngờ: “Tôi bây giờ… giống ma nữ á?”
Tiếu Nghênh không chút do dự mà gật đầu.
Mascara của Lương Tử Nguyệt vừa nãy bị cô dụi mắt dây tèm lem ra ngoài, mắt đen xị, Tiếu Nghênh không nói láo.
Cậu nhớ lại khuôn mặt thoáng qua của chị ma nữ ban nãy: “Tôi không nhìn rõ mặt ma nữ lắm, bà phân tích xem nào, NPC có hai người là nữ, vừa rồi gấp quá không nhìn ra là ai, nhưng mà bà bây giờ với chị ma nữ đấy chỉ khác nhau đúng cái nước mắt màu đỏ.”
“Nước mắt màu đỏ á?” Lương Tử Nguyệt đột nhiên nhanh trí: “Vừa nãy bọn mình tìm được một thỏi son giấu manh mối đúng không? Thỏi son đâu rồi?”
Tiếu Nghênh đứng dậy lấy son: “Bà định làm —”
Chưa để cậu nói xong, cô lấy son vẽ lên mặt mình hai hàng huyết lệ dài từ khóe mắt đến khóe miệng.
Lương Tử Nguyệt rũ mái tóc dài xuống, dùng tay xoa xoa mặt: “Có cách, như thế này thì tôi không sợ nữa.”
Tiếu Nghênh: “???”

Bên kia.
Dọa được nhóm người chơi cuối cùng bỏ chạy, Lạc Đường nghỉ ngơi năm phút lại nhận được thông báo có người chơi lên tầng, lập tức ra cửa.
Lạc Đường nghe lời vào chỗ.
Bắt đầu từ nhóm Lương Tử Nguyệt, cô dựa theo chỉ thị của tổ đạo diễn mà “thăng cấp đe dọa”, không ở trong phòng nữa mà ra cạnh cửa chờ đợi. Người chơi vừa vào cửa sẽ lập tức nhìn thấy một chị ma nữ đang bò dần ra ngoài.
Lạc Đường quỳ rạp trên mặt đất, vừa ngâm nga vừa pose dáng Tiểu Miêu mà hồi nãy đã dọa Tiếu Nghênh và Lương Tử Nguyệt chạy mất dép.
Ai dè, cửa kẽo kẹt mở ra một cái, không ai đi vào.
Thứ Lạc Đường nhìn thấy đầu tiên không phải chân hay giầy, mà là…
Một bàn tay.
Trắng bệch, trên khuôn mặt còn có một khoảng màu đỏ trông như máu.
Đầu óc cô lập tức bị chấn động.
Cửa lại mở to thêm một chút, qua khe hở của tóc giả, cô nhìn thấy —
Một “Trinh Tử” đang quỳ rạp trên mặt đất đang bò về phía trước, cả người mặc đồ trắng toát, tóc dài che kín mặt.
Hai “Trinh Tử” giống hệt đối mặt nhìn nhau ba giây.
Rồi sau đó cùng lúc hét chói tai ôm đầu lăn sang bên cạnh —
Lương Tử Nguyệt: “A a a a a a a! DM tại sao lần này lại ở cửa chờ tôi?! Hu hu hu sao nó đáng sợ thế? Cô ấy vừa dặm lại makeup hả?”
Hai chị ma nữ bị dọa lẫn nhau xong sợ tới mức nằm bẹp trên mặt đất nước mắt giàn dụa.
Lạc Tiểu Đường vừa khóc vừa gào lên còn to hơn cả Lương Tử Nguyệt: “A a a a a a!!! Cái quái gì đây hả đạo diễn! Đạo diễn! Có ma!!! Trinh Tử tới tìm cháu rồi!!! A a a Tô Diên ơi, quả báo búi củ tỏi của em đến rồi!!! A a a a a!!!”
Lấy ma dọa ma? Cái này là vận dụng vào thực tế câu “Lấy độc trị độc” của ông bà ta ấy hả?
Người xem cũng cười chết: Ha ha ha ha ha ha quả báo búi củ tỏi mới vl chứ, Lương Tử Nguyệt với Lạc Tiểu Đường là hề chúa à???
Tình huống đột xuất không thể khống chế được, không bao lâu, đoạn live stream này bị dân mạng cắt ra post lên Weibo, hai đề tài mới bò lên hot search.
# Lạc Tiểu Đường – NPC thảm nhất trong lịch sử #
# Chị chị em em – tâm linh tương thông hù chết nhau #
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.