Ngày ấy, mọi người đều nhìn thấy tướng quân một mình bước lên tường thành, ôm thi thể công chúa Minh Cầm về doanh trại.
Sau lần đại thắng này, Tống Cảnh Chi không ngủ không nghỉ một mình tìm băng quan, đưa thi thể công chúa vào, tự mình hộ tống về thành Trường An.
Nàng từ nhỏ đã là viên minh châu trong tay của Hoàng đế, danh chấn kinh thành, mười mấy năm nay chưa hề phải chịu một chút ấm ức, tuyết đối không thể để nàng cô đơn nơi tái bắc.
Chàng không thể cứu được nàng, ít nhất cũng phải bảo vệ nàng về được nơi nàng sinh ra, lớn lên, hậu táng cùng phụ hoàng, mẫu thân nàng.
…
Sau tiếng “Cắt” và “Qua”, kiếp sống nữ phụ hơn một tháng nay của Lạc Đường kết thúc.
Lạc Đường tốt tính, mọi người đều yêu quý, ai cũng biết đây là cảnh diễn cuối cùng của cô, nhóm quần chúng trên tường thanh không quản đang giả què chân, rồi mặt lấm lem ‘tạo hình tù bình’ mà tươi cười vô tay hoan hô cho cô.
“Lạc Tiểu Đường, chúc mừng đóng máy nha! Cô diễn xịn lắm, lúc nào chiếu phim tôi sẽ ngày ngày lên Weibo khen cô, ha ha ha!”
“Chúc mừng đóng máy! Vất vả rồi, vất vả rồi!”
“…”
Lạc Đường mặc trên người váy hồng nhạt, chảy không ít máu giả, nhưng trên chiến trường ai ai cũng vậy, trên đường về phòng hóa trang cũng không ít ‘tàn binh thương binh’ chào hỏi, cảnh tượng vừa hài hòa vừa quỷ dị.
Cô thay lại quần áo của mình, không thấy Tô Diên đâu nên chạy đến chỗ đạo diễn, dù sao ông cũng dạy dỗ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/idol-the-ma-lai-yeu-tham-tui-idol-the-nhung-tham-men-ta/1651269/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.