Lạc Đường cảm thấy bây giờ có thể xem như thời khắc quan trọng nhất trong đời cô.
Nhưng mà, sao Lạc Chu lại tìm được đến tận đây? Sao lại tỏ thái độ như kiểu… đi đánh ghen thế?
Cô có làm gì sai à? Có đâu! Ngồi nói chuyện phiếm với idol thôi mà, sao lại thành hẹn hò?
Lạc Đường chột dạ chớp mắt một cười, ngồi thẳng lưng: “Anh đừng có nói linh tinh! Bọn em nói chuyện một tí thì làm sao?”
Cô cũng muốn hẹn hò lắm chứ, còn người bên kia thì…
Lạc Chu hừ lạnh với cô, đột nhiên vươn tay ra: “Chào cậu, Lạc Chu.”
Ghế sofa bên cạnh Lạc Đường nhẹ đi, ngước lên thấy Tô Diên đã đứng dậy, cũng vươn tay ra: “Tô Diên ạ.”
“…”
Lạc Đường nhìn hai người mặt lạnh bắt tay với nhau.
Thật ra cũng không tính là mặt lạnh, Lạc Chu là mặt thối, còn Tô Diên là mặt liệt.
Nhìn nhau kỳ quặc một lúc, Lạc Chu nói: “Cậu cũng biết rồi, tôi là anh trai nó.”
Tô Diên buông tay, gật gật đầu.
Lạc Đường thấy thế cũng vội đứng lên, “Vâng, đúng rồi, em chưa kịp giới thiệu với anh, đây là anh ruột của em, cùng mẹ cùng cha!”
Lạc Chu: “…”
Không phải anh ruột thì là cái của nợ gì? Ở đây có mỗi ba người, nhấn mạnh thế cho ai nghe? Sợ ai hiểu lầm? Rõ như ban ngày rồi ha.
Lạc Chu tức cười: “Bây giờ biết tôi là anh ruột cô rồi à?”
Anh em chung nhà hai mấy năm, Lạc Đường tinh mũi ngửi được mùi thuốc súng trong lời nói của Lạc Chu.
Sao cứ phải giương đại bác lên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/idol-the-ma-lai-yeu-tham-tui-idol-the-nhung-tham-men-ta/1651249/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.