Mọi người không nói mua kem vị gì, nên Tô Diên tự chọn, anh hỏi cô muốn ăn gì nhưng cô bảo “Sao cũng được.” 
Lúc thanh toán, Tô Diên dù mặc đồng phục học sinh nhưng vẫn dễ dàng bị nhận ra, dì thu ngân nhiệt tình: “Trời ơi, dì với con gái dì thích phim cháu đóng lắm.”, anh ký hai chữ ký rồi xách kem ra ngoài. 
Lạc Đường đã ra ngoài trước. 
Vừa mới ngẩng đầu lên, hai người nhìn nhau chốc lát, ánh mắt anh càng đen hơn, cười nhẹ: “Không có gì đáng xấu hổ.” 
Ngữ khí rất dịu dàng, hệt như lúc dỗ dành cô khi ấy. 
Cô nhìn chằm chằm cái cây đối diện căng-tin, ngẩn người, cũng không biết bao lâu, phía sau truyền đến giọng Tô Diên: “Mua xong rồi, về thôi.” 
Lạc Đường lập tức quay đầu nhìn chàng trai thanh tuấn đang cầm túi nilon trước mặt, đáp: “Ừm.” 
Ngoại trừ vài câu nói không rõ ràng lúc đầu, Lạc Đường không hề nhắc tới chuyện quá khứ. 
Cô lại tìm đề tài nói chuyện, khôi phục cảm giác tự nhiên như chưa có chuyện gì xảy ra. 
Thực ra thì, mọi thứ vẫn bình thường mà. 
Cuộc nói chuyện bình thường, hành động bình thường, chỉ là, cô tức cảnh sinh tình, vô ý chạm vào những kỉ niệm ngọt ngào trong quá khứ. 
Nghĩ vậy, nhưng trong lòng không hiểu sao lại thấy trống rỗng 
May mắn thay, cô bé ngày nào còn ngồi bên đường khóc thút thít, nay đã trưởng thành. 
_ 
Lúc phát kem, mọi người thấy Tô Diên tự xách kem về, sôi nổi trêu đùa. Trương Uẩn cười hì hì: “Đây rồi, đây rồi! Giờ ăn đến rồi, giờ ăn đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/idol-the-ma-lai-yeu-tham-tui-idol-the-nhung-tham-men-ta/1651231/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.