Thư phòng
Khi cửa đóng lại trong một khắc, Hạ Thuần rốt cuộc không đứng nổi nữa
"Thình thịch" một tiếng, hai chân cô mềm nhũn, trực tiếp quì gối trên sàn nhà gỗ thở hổn hển
Mặc dù là thuật lại lời Phó Văn Thanh nhưng cô lại biên kịch lời thoại tốt nhất có thể, điều khiển được ngữ khí mà cô còn dùng hết năng lượng trong người ngày hôm nay
Chống cự tinh thần quá tải thực mệt
Nhưng mệt mỏi liền hết, Hạ Thuần cảm thấy thập phần vui sướng, sảng khoái!
Hạ Thuần ôm chặt búp bê, thanh âm rầu rĩ: "Đậu Đậu, cảm ơn anh! Cảm ơn anh rất nhiều!"
Thanh âm Phó Văn Thanh lãnh đạm, hàm chứa ý cười không dễ phát hiện: "Tiểu bằng hữu, lá gan cô thật nhỏ"
Hạ Thuần đỏ ửng mặt, lá gan cô rất nhỏ nhưng cô sẽ chậm rãi biến gan trở nên lớn hơn
Miệng cô lại nói: "Anh chẳng lẽ không sợ cái gì sao?"
Phó Văn thanh buột miệng thốt ra: "Không có"
Hạ Thuần: "..."
Nói bậy!
Đừng tưởng rằng là idol của cô thì nói cái gì cô cũng sẽ tin!
Hạ Thuần đã từng thăm hỏi qua về Phó Văn Thanh và quay chụp ngoài lề
Anh sợ sâu lông
Vừa thấy liền không khỏi nổi da gà
Nhưng cô không sợ
Cô cũng sẽ không vạch trần chuyện anh sợ sâu lông
"Tiểu bằng hữu, làm bài tập thật tốt, tôi phải đi rồi, hẹn gặp lại"
"Hẹn gặp lại"
Lúc này đây Phó Văn Thanh thật sự đi rồi
Hạ Thuần ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/idol-tan-tat-xuyen-thanh-bup-be-tay-duong/2994285/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.