Từ lúc bị bắt đến bây giờ cũng trôi qua mấy tiếng đồng hồ, trời cũng tối xuống, chỉ có một cây đèn pin chiếu sáng căn phòng giam. Hai gã bắt cóc sao nhãng việc giám sát, một tên thì gà gật, một tên thì xem di động, tiếng rên la âm rất lớn, không hỏi cũng biết gã đang xem thể loại phim gì. (1)
Lưu Ngọc Luy âm thầm phỉ nhổ.
Bùi Ôn Hạ không phải là người sẽ chờ người khác tới cứu, cậu ta thấp giọng bàn tính với cậu tìm biện pháp chạy trốn. Nếu Lưu Ngọc Luy là quỷ tóc đỏ thì dăm ba tên cướp không làm khó được hai người rồi, đến đạn cậu ta còn không sợ, có khi còn hăng hơn.
"Anh cũng là giang hồ?" Khi nói từ cũng, cậu có chút chột dạ.
Bùi Ôn Hạ gật đầu: "Xem như đi." (
Cái vòng xã hội đen này nói lớn cũng không lớn, nói bé cũng không đúng. Làm chung một nghề tất nhiên sẽ có thông tin về nhau. Bùi Ôn Hạ cũng từng là xã hội đen hoạt động rất tích cực, nhưng đã rửa tay gác kiếm làm Idol.
Lưu Ngọc Luy lại càng thắc mắc hơn, Bùi Ôn Hạ nhìn cũng mới hai mươi mấy, ngày nào cũng chạy show liên miên, làm giang hồ lúc nào được, nhìn trẻ măng luôn.
"Không nói cái này"
"Nghĩ cách chạy thoát mới là quan trọng nhất, nếu không chúng ta sẽ bị giết."
Trước khi nhận được tiền chuộc, tánh mạng của cả hai sẽ vô ưu, nhưng ai biết lấy xong tiền bọn bắt cóc có như thỏa thuận sẽ thả con tin hay không. Theo lời Bùi Ôn Hạ, người kêu Trương Dũng cùng cậu ta có thù oán cũ, không những tham lam mà còn tàn ác, lấy xong tiền sẽ giết hai người bọn cậu.
Lưu Ngọc Luy mặt tái mét: "Tại sao? Bọn mình cũng chưa làm gì... Đã chết qua một lần, cậu sợ lại tới thêm một lần nữa.
Bùi Ôn Hạ lạnh giọng: "Cậu biết thế lực ngầm nhà họ Tần ở phía Bắc không? Thứ bọn họ muốn là mạng của hai người thừa kế của Lưu gia và Bùi gia, tiền chuộc chỉ là thuận tay kiếm lời."
"Vì địa bàn, vì nguồn hàng, vì thâu tóm thế lực." Không bạo lực tàn nhẫn không phải lối sống của xã hội đen.
Bùi gia trước kia đi theo hầu nhà họ Tần, nhưng sau khi Bùi Tranh chết thì hai nhà tách ra mạnh ai người nấy chơi. Bùi gia hiện nay có Bùi Họa tọa trấn, càng làm càng giàu, thế lực cũng to, làm Tần gia đỏ mắt. Còn Lưu gia ở nước ngoài là nhà cung ứng vũ khí súng ống đạn dược các loại, trong mắt người cùng ngành thì chính là miếng mồi béo bở.
Sau vụ án của Lưu Ngọc Ly do hai phe phái tranh chấp, nhà họ Lưu ở Hàn Quốc đột nhiên nhúng tay vào điều tra, địa bàn ở nơi này cũng hoạt động mạnh hơn. Mảnh đất màu xám này làm ăn đã khó khăn, thị trường cũng hẹp mà Lưu gia lại đột nhiên muốn nhúng một chân vào, Tần gia sợ bị truy tra ra, đi trước một bước giải quyết.
Lưu Ngọc Luy khẩn trương: "Chúng ta chạy bằng cách nào được?"
Bọn bắt cóc có đông hay không không quan trọng, quan trọng là trong tay bọn họ có súng!
"Tất nhiên là..."
Tổng bộ tập đoàn Kỳ gia.
Lưu Ngọc Luy và Bùi Ôn Hạ bị bắt cóc đã trôi qua 7 tiếng, bọn bắt cóc hẹn giao dịch vào ngày mai, thông tin khác một mực không nói.
"Còn chưa tìm được vị trí chính xác sao?"
Nhân viên kỹ thuật nhút nhát lắc đầu: "Không được, ở đó có thiết bị nhiễu
sóng, điều tra không ra vị trí cụ thể. Tôi chắc chắn bên kia thuê hacker lau hết dấu vết rồi."
Lương Hàn Văn khoanh tay, ngón tay gõ nhịp lên xuống, nhìn như trầm ổn nhưng lại nóng nảy trong lòng.
Hạ Vân Sương ở bên cạnh đã cuống cuồng xoay vòng vòng, gấp như kiến bò chảo nóng. Lưu Ngọc Luy cũng đủ xui xẻo, đang hot thì gặp nạn bắt cóc, chương trình muốn tăng thêm màn ảnh cho cậu thì cậu không có mặt, đạo diễn vốn định để hình cậu ở chính giữa tờ poster vậy mà.
Các thành viên của nhóm SHEEN cũng tụ tập lại, có nhóm trưởng Mộ Lăng Thần, Tần Sở Hàn, Diệp Lạc Dương và Đường Hiểu Vi. Không khí căng như dây đàn, ai cũng mặt mày trầm trọng như nhà có tang. (1
Ở đây chắc cũng chỉ còn Kỳ Úc là thật sự bình tĩnh. Hắn kéo lại Hạ Vân Sương đi tới đi lui, trấn an thành viên nhóm nhạc vài câu, sau đó mới nhìn nhân viên kỹ thuật: "Không cần vị trí cụ thể, khoanh vùng đi, chúng ta có thể bài tra từng nơi." Bọn họ nhiều người có thể chia ra tìm.
Kỳ gia và Lưu gia có qua lại với nhau, không chặt chẽ nhưng đều là xã hội đen có quy tắc như nhau, không chơi trò đen ăn đen.
Nhân viên kỹ thuật chịu áp lực cũng không nhỏ, vội vàng gật đầu: "Được!"
"Ở...Thành Bắc!"
"Khu vực bỏ hoang!"
Trong phòng vừa mới khôi phục không khí bình thường, cửa phòng bật mở, Giang Noah gấp rút bước vào trong, trên tay còn cầm điện thoại, cuộc gọi đi bất chợt cắt đứt.
Hắn nghiêm trọng nhìn Kỳ Úc, nói rất nhanh: "Bên anh còn bao nhiêu người có thể dùng, kêu toàn bộ người qua thành Bắc nhanh đi"
Kỳ Úc nhìn bạn tốt luôn chỉnh tề nhưng lúc này đầu tóc hơi rối, quần áo cũng xộc xệch, mặt mày Kỳ Ức cũng nhăn lại: "Làm sao vậy?"
Giang Noah day trán: "Cháu trai và em trai cưng của cậu đấy, Jo Seo Yun với Kỳ Trọng Hi, hai đứa nó định một mình đến Tần gia đòi người."
Tần gia là ổ xã hội đen thâm độc nhất, vì có thể thâu tóm hết thành Bắc mà hãm hại đồng minh, Jo Seo Yun và Kỳ Ân tới đó chỉ có nước nộp mạng.
Kỳ Úc không nói hai lời gọi cho thuộc hạ, dặn dò các thành viên trong nhóm SHEEN và Hạ Vân Sương ở lại.
Tần Sở Hàn nghe đến họ Tần, vội bật dậy, nói với Giang Noah: "Tôi đi với các anh!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]