Ba ngày qua rất nhanh, Lưu Ngọc Luy đúng giờ đến Đài Truyền hình tiến hành quay chụp.
"Anh Luy!"
"Bên này!"
"Ngồi đây nè anh!"
Bốn thí sinh cùng nhóm Lưu Ngọc Luy thấy cậu lập tức reo lên, nhiệt tình mười phần.
Không giống như lúc ban đầu không ai chú ý, lần này cậu bước vào trường quay có không ít người chào hỏi, có quen có lạ mặt.
Cậu mỉm cười gật đầu chào lại, bước đến chỗ trống hàng phía trước bốn người chỉ.
"Đầu tiên tôi xin chúc mừng các bạn đã thăng cấp thành công trong cuộc thi theo nhóm. Tiếp theo đây chúng ta sẽ tiến hành thi đấu theo hình thức bạn chọn tôi hát.." Người dẫn chương trình vẫn là Đường Hiểu Vi với tông giọng ấm áp, dịu dàng.
"Vòng này từ hai mươi người chọn ra mười người thăng cấp đến vòng tiếp
theo."
Đường Hiểu Vi chỉ vào hai mươi bài hát có trên màn hình chiếu: "Mười chín người sẽ cùng nhau chọn một bài hát có trong kho nhạc cho một người còn lại, xoay vòng như vậy đến người cuối cùng. Các bạn có thể chọn bài hát tùy theo nhược điểm hoặc ưu điểm của đối phương.
Hai mươi bài tổng các thể loại khác nhau, có bài hát nổi tiếng trên trending, có tình ca, có nhạc Trịnh.
"Nếu mọi người không có thắc mắc gì thì bây giờ chọn bài hát cho đối thủ nhé."
Có nhân viên nhanh chóng phát cho hai mươi người mỗi người một bảng con, bút lông.
Mọi người tái mặt, ngồi ở đây toàn là đối thủ của nhau, ai biết mình có bị một đám người nhằm vào hay không.
Chương trình chuẩn bị cuộc thi này đương nhiên càng mong có drama để tăng độ hot, không công bằng bọn họ cũng không quản. Đây là sàn đấu âm nhạc, kiến thức không đủ, hát không hay thì bị loại thôi, kêu ca cái gì.
Lưu Ngọc Luy nhìn danh sách hai mươi bài từ trên xuống dưới, mày giãn ra. Cậu không có bài tủ trong danh sách, nhưng tất cả cậu đều hát qua rồi.
"Vậy bắt đầu chọn bài hát cho No 1, Lưu Ngọc Luy. Các bạn có 1 phút để quyết định bài hát cho cậu ấy!"
Trong hai mươi người, Lưu Ngọc Luy là sự uy hiếp lớn nhất, ai cũng muốn loại cậu càng sớm càng tốt. Chu Duyệt và Trần Minh Huy cũng nghĩ tương tự, nếu không có cậu, bọn họ đã là No 1 cũng nên.
Mười chín người loại các bài có giai điệu trong sáng dễ thương ra, các bài nhạc pop giống Drunk Dazed cũng bị lướt qua. Bọn họ đặt mắt lên những bài nhạc bolero, nhạc buồn,...
Chiều Hôm Ấy, Em Của Quá Khứ, Đường Một Chiều, mười lăm người cân nhắc một chút, nhanh chóng có đáp án. Bốn người còn lại đã từng chung team với Lưu Ngọc Luy, không ác tới nổi chọn cho cậu bài khó.
Nhưng đây là hình thức chọn bài theo số đông, bốn người có lòng nhưng không đáng kể.
Lưu Ngọc Luy không thể tự chọn bài hát cho bản thân nên thong thả ngồi đợi, dù đáp án là cái nào cũng không làm khó được cậu. Những bài hát song ca thì hơi rắc rối thật.
"Đã có kết quả!"
"Là..."
"Đường Một Chiều!"
Đối với kết quả này, Đường Hiểu Vi dở khóc dở cười.
Đây là một bài hát do nữ ca sĩ trình bày, khởi đầu vừa chậm vừa trầm, nhưng điệp khúc thì là giọng nữ cao, hơn nữa còn có một đoạn rap sau đó, cần kĩ năng cao chuyển đổi mượt mà. Bỏ rap đi thì cũng được, nhưng chắc chắn sẽ bị mất điểm.
"Thí sinh Lưu Ngọc Luy có gì muốn nói không ạ?"
Tân nhân này sẽ không khóc luôn chứ?
Lưu Ngọc Luy từ chỗ ngồi đứng lên, nụ cười chưa giảm, nhìn sang mấy thí sinh khác, bọn họ xấu hổ cúi đầu hoặc là giả bộ không nhìn thấy. Chu Duyệt và Trần Minh Huy tỉnh hơn nhiều, cạnh tranh công bằng bọn họ sẽ ra chuồng gà mất, người xấu làm nhiều thì sẽ quen.
Cậu trầm ngâm một lát: "Tôi sẽ cố gắng hết sức." Xời, cậu còn có thể thêm vũ đạo nữa đấy.
Đường Hiểu Vi bội phục nhìn Lưu Ngọc Luy, vào giới giải trí hơn hai năm, anh còn chưa khống chế được sắc mặt mình tươi roi rói mọi lúc như vậy.
"Vậy chúng ta tiếp tục, các bạn hãy chọn bài hát cho Chu Duyệt.."
Trong số hai mươi người thì thực tập sinh của giải trí Dương gia và Lý gia không ít, bọn họ trợ giúp Chu Duyệt và Trần Minh Huy chọn bài hát phù hợp.
Lưu Ngọc Luy cũng không hâm mộ, người ta nói, đứng trước sức mạnh tuyệt đối thì âm mưu quỷ quái gì cũng không đất dụng võ.
Ghi hình thêm hai tiếng, bổ sung thêm màn ảnh đạo diễn mới hô ngừng, thả mọi người về nghỉ ngơi.
Cậu cũng theo đám người xách theo túi ra ngoài.
Đài Truyền hình có tổng cộng ba mươi tầng, chương trình Idol Thế Hệ Mới được quay ở tầng mười lăm, ngoài tầng này ra cậu chưa đi qua tầng nào khác, ghi hình xong là bấm thang máy xuống tầng một ngay.
Nhìn thang máy từ tầng ba mươi chạy xuống, Lưu Ngọc Luy nghe nói tầng cao nhất là của ông chủ, rất có thể cậu sắp được gặp mặt vị này.
Ting!
Thang máy rất nhanh dừng ở tầng mười lăm.
Cửa thang máy mở ra, đám người đứng chờ bên ngoài lập tức hô to gọi nhỏ.
"A a a!"
"Oa! Người thật!"
"Thánh thần thiên lý ơi!"
"Đẹp trai ác!"
Người này, dù có hóa thành tro Lưu Ngọc Luy cũng sẽ nhận ra.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]