Lưu Ngọc Luy đã tham gia rất nhiều chương trình có lớn có bé, đoạt không ít giải thưởng, từ lâu rồi cậu đã không còn hồi hộp khẩn trương nữa. 
Cho dù nghe tin động trời như hôm nay trùng ngày đính hôn của Giang Noah, hắn sẽ không đến xem cậu thi đấu, mặt cậu vẫn bình tĩnh dị thường. 
Sao phải giận chứ, cậu đã biết trước Giang Noah là loại trai lăng nhăng rồi mà. 
Răng rắc! 
Lưu Ngọc Luy dùng tay không bẻ hạt óc chó ra, mỉm cười đưa cho đối thủ của mình, dù cả hai sắp đối đầu với nhau trên sân khấu. (1) 
"Còn muốn nữa không?" Cái cách mà cậu bép hạt óc chó giống như là đang trút giận, giận người nào đó. 
Lee Gyul nuốt nước miếng, dùng hai tay nhận lấy, lắc đầu lia lịa: "...Em xin ạ, cảm ơn anh." Đúng là không nên trông mặt mà bắt hình dong, mặc dù Lưu Ngọc Luy lùn hơn cậu ta, trông thì vô hại nhỏ yếu, nhưng lực tay thì mạnh bất thường thật. 
Hai người đều có cùng sở thích, lại tình cờ biết được mình học chung trường với nhau, làm thân không khó. Hơn nữa Lee Gyul khuyết thiếu một số kinh nghiệm biểu diễn, trong lúc còn làm Mentor, Lưu Ngọc Luy chia sẻ không ít kinh nghiệm của mình cho cậu ta. Cậu trở thành đối tượng mà Lee Gyul sùng bái, cứ đi gọi cậu là đàn anh, đàn anh. 
Đối với những người đơn thuần có thường thức như Lee Gyul, một người có thực lực hát hay nhảy đẹp, có tấm lòng cao thượng như Lưu Ngọc Luy không thể nào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/idol-quoc-dan-la-xa-hoi-den/3617772/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.