Chương trước
Chương sau
Ngày hôm sau, Lưu Ngọc Luy cùng Jo Seo Yun rời Lưu gia, trở lại nơi ghi hình đầu tiên, lâu đài của Giang Noah. Nơi này sẽ là nơi luyện tập kiêm kí túc xá cho 20 thí sinh, và tất nhiên toàn bộ quá trình sẽ tiếp tục được phát sóng trực tiếp.

Biết được đây là nhà của bạn trai, cậu không còn tỏ ra ghen tị với người giàu nữa. Bây giờ chỉ còn 20 người, không cần ở ghép với thí sinh khác nữa, một mình cậu được một căn phòng rộng, thoải mái hơn nhiều.

Rầm!

Đang sắp xếp đồ đạc một cách chậm rãi, đột nhiên có người đạp cửa xông vào, dọa cậu giật nảy.

“Ngọc Luy!” Lưu Ý lo lắng chờ đợi tin tức mấy ngày nay, thấy em trai lông tóc không rớt một cọng nào mới yên tâm.

Anh ta khi biết được người bắt cóc cậu là Lê Cửu, khỏi phải nói đã điên tiết cỡ nào. Dám đùa giỡn con bò điên này, thằng đó tưởng mình là đấu sĩ bò tốt chắc!

Lưu Ý vốn muốn đi cứu em trai, nhưng Baek gia đóng cửa không cho vào, được hai hàng vệ sĩ to con tiếp đón. Bọn họ chỉ muốn nói chuyện với gia chủ nhà họ Lưu mà thôi, còn anh ta thì không có tư cách. Thế là lần nữa lỡ mất dịp cứu công chúa.

Lưu Ngọc Luy bị ôm cứng ngắc, bị sờ tới sờ lui tới nổi da gà, chịu không nổi đẩy anh trai mình xê ra, bịt mũi: “Em hong sao hết á. Thúi quá, anh mấy ngày chưa tắm vậy? Đi tắm ngay cho em!”

Lưu Ý ấm ức: “…” Tình anh em cảm động đâu?



Một tiếng sau.

Hai anh em lúc này mới ngồi xuống tâm sự với nhau.

Lưu Ý vừa gặm bánh kem Lưu Ngọc Luy làm, vừa thành thật khai báo: “Anh ở bảng A, đối thủ nặng kí nhất chắc là Sakura dô rồi ra ấy.” Anh ta biết mình không thắng nổi ngay từ khi được phân bảng, không đặt nặng thắng thua, chỉ tham gia chơi chơi, nhận vài đợt tiền thưởng của chương trình.

Cậu cũng không thể giúp anh mình thắng Sakura Jin bằng cách đặc biệt, thế thì thành gian lận mất, chỉ dặn dò: “Trong quá trình luyện tập có chỗ nào bí thì tìm em, em giúp anh luyện.”

Lưu Ý làm dấu OK.

“Mà nè, em định để thằng Jo…Ngủ chung giường luôn hả?”

Biết em trai mình là bê đê, bản thân mình cũng là gay, Lưu Ý không thể không suy nghĩ bậy bạ.

Jo Seo Yun từ khi lên chức làm vệ sĩ tùy thân của cậu, đã dọn đồ vào ở chung phòng, tất nhiên là đã có sự cho phép của tổ chương trình. Đạo diễn không có lý do từ chối quán quân quyền anh đẹp trai, body ngon, gương mặt dễ thương này. Nhờ cậu ta mà lượt view hôm nay cũng cao chót vót.

Jo Seo Yun không dùng mạng xã hội nhưng fans của cậu ta cũng không ít đâu, tích lũy từ xưa đến bây giờ cũng đủ để xuất đạo.

Người như vậy, chịu để cậu thoải mái điều khiển, đúng là hơi khó tin. Mặc dù lúc ban đầu mỏ siêu hỗn, mắng cậu hoài nghi cuộc đời.

Lưu Ngọc Luy khó hiểu, cảm thấy anh ta không trong sáng: “Giường rộng mà, để Seo Yun nằm dưới sàn cũng kì. Con trai với nhau, cũng đâu mang bầu được.”

Lưu Ý phun nước: “Phụt!”

Jo Seo Yun cũng ngồi ăn cùng, mặt đỏ lựng: “Khụ khụ.” Cậu ta không quên giả thuyết mình đặt ra cho cậu là nữ giả nam.

Ba người rôm rả chưa được bao lâu, có người đi tới phá hỏng không khí.

“Vẫn còn nhàn rỗi ngồi đây ăn cho được à? Cũng đúng, kiểu gì cũng thua sấp mặt, cố gắng làm gì nữa. Hay vì cậu quá ưu tú không để đối thủ vào trong mắt? Đúng không mọi người?”

Biết ở nhà ăn có camera theo dõi, Amily Amanda nửa đùa nửa thật khịa vài câu.

“Tôi thấy cậu nên cuốn đồ đạc ra khỏi đây là vừa, cậu không xứng được ở những nơi cao sang như thế này đâu, mắc công Giang tổng lại thuê người quét dọn.” Tất nhiên là cô ta phải ghen tị với cậu rồi, Giang Noah dường như chỉ đặt cậu trong mắt, còn một người quen như cô ta, hắn còn chả buồn nhìn.

“Tôi đùa cho vui thôi chứ không có ý xấu đâu nha.” Nói đùa nhưng vẻ mặt của cô ta thì không giống đùa chút nào.

Lưu Ngọc Luy nghe giọng điệu khó ở của người phụ nữ sành điệu nhưng hở hang này, không thèm phản ứng. Ngộ hen, hay đây là phương thức khích nhau cho nhiệt huyết trước khi ra sân của đối thủ nhỉ?

Nguyên cái lâu đài này là của bạn trai cậu đấy, nói gì có lý hơn đi.

Vòng bảng B nổi lửa lớn, còn chưa thi đấu nhưng cư dân mạng đã mở phòng đặt cược ùn ùn đặt lợi thế, tỉ lệ thắng nghiêng về Amily Amanda 8 phần, cho thấy cậu ít được xem trọng hơn.

Lưu Ngọc Luy không nói, nhưng không cản được Lưu Ý và Jo Seo Yun mắc nói.

“Mày thích kiếm chuyện không? Đi ra kia chơi! Tao chơi tới bến với mày.”

“Ngọc Luy ở bẩn? Tôi chưa thấy ai ở sạch như cậu ấy đâu! Ngược lại là cô, thúi chết đi được! Tránh xa ra chút!”

“…” Mùi nước hoa cao cấp hương dạ hương mà Jo Seo Yun chê thúi?

Lưu Ý không vừa mắt Amily Amanda đã lâu, nhất là lúc thấy cô ta cố ý vô tình ưỡn ngực ra trước mặt Lương Hàn Văn: “Xạo xạo hả, vả cho vêu mồm mày bây giờ! Nói trước, con gì tao cũng táp được hết đó.”

Cô ta rốt cuộc cũng không dám mở mồm mắng nhiếc trước hàng tá người đang xem phát sóng trực tiếp, xám xịt bỏ chạy. Cả đám này, cô ta sẽ không bỏ qua!

Lưu Ngọc Luy dở khóc dở cười nhìn hai người bảo vệ mình hết lời, đột nhiên cảm thấy không còn áp lực nhiều nữa.

Vẫn còn nhiều người đứng về phía cậu đây này, không có gì phải ấm ức cả. Trên mạng ai nói gì không quan trọng, quan trọng là ở ngoài đời, có người tin, mến mình là được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.