Do Jo Seo Yun quá kiên trì, hay nói khó nghe là ngoan cố bất chấp, nếu Lưu Ngọc Luy không đồng ý đấm một trận với cậu ta thì chắc chắc Jo Seo Yun sẽ đòi thi đấu cho bằng được.
Dẫn theo một đoàn người đến phòng luyện tập của anh em xã đoàn trong nhà, cậ dò hỏi: “Không phải cậu đang thi đại học à? Học từa lưa như thế, chắc thi cũng cao điểm lắm?” Nếu cậu ta học giỏi thì cậu xin tập sách bút kí ôn thi của cậu ta, để học thử.
“…” Không ai nói chuyện.
Ai không biết Jo Seo Yun học thì nhiều nhưng vào đầu chẳng được bao nhiêu, lần thi đại học này chắc chắc là không khả quan mấy. Mọi người đều biết, cho nên tránh nói về vấn đề thi cử để Jo Seo Yun bớt tự ái.
Mặt của Jo Seo Yun xụ xuống một đống, u oán nhìn cậu: “Đỡ hơn mày, học 12 còn chưa xong, điểm thì thấp lè tè mà đòi yêu anh Hàn Văn thủ khoa, nhìn lại coi mình có xứng không hả? Đồ xấu xí!” Xấu hơn cậu ta nhiều.
Lưu Ngọc Luy không biết Jo Seo Yun học lực chỉ ở mức trung bình, ngỡ ngàng: “…” Ai ghẹo chọc gì bạn chưa?
Cậu cũng bực bội, Jo Seo Yun cứ thích soi mói chuyện cũ làm cậu ngứa răng.
Đời học sinh ai không một hai lần cảm nắng lớp trên học giỏi đâu? Nguyên chủ mơ mộng một tí cũng có làm sao, chuyện xứng hay không xứng, còn chưa tới lượt người ngoài như cậu ta phê phán.
Biết là mình không xứng với Lương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/idol-quoc-dan-la-xa-hoi-den/3553419/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.