Căn phòng bên ngoài những bức tượng nhỏ hơn và lại được tách thành hai tầng. Ico tự hỏi tại sao lâu đài lại được xây dựng theo một cách bất tiện như vậy. Nó có vẻ như có những tầng sàn khác nhau mọi nơi, làm không thể nào đi thẳng qua được.
Sự gia tăng trong phòng này rất cao, nhưng Ico nhảy lên với hai tay vươn ra và tóm lấy mép. Để lại phía sau, cô gái loạng choạng không vững trên đôi chân mình, có vẻ bị lạc. Cậu chỉ rời mắt khỏi cô một lát, nhưng khi cậu nhìn lại cậu thấy cô đã quay lại và đang đi về phía căn phòng với cái lồng.
… và những sinh vật!
“Đường này!” Ico hét lên. Cậu trượt hai cánh tay mình trên mép sàn, với xuống về phía cô. “Tóm lấy tay tôi, tôi sẽ kéo cậu lên.”
Cậu biết cô sẽ không hiểu lời của cậu, vì vậy cậu ra hiệu để truyền đạt ý mình. Cuối cùng, cô gái với tay cho cậu và tóm lấy hai tay cậu. Ico dốc hết sức mình để kéo cô lên – và lấy làm ngạc nhiên.
Cô ấy nhẹ quá!
Điều này không hề giống khi cậu chiến đấu để kéo cô ra khỏi màn sương đen cuộn xoáy. Mặc dù tất cả trọng lượng của cô ở trong hai cánh tay cậu, cô chỉ nặng hơn cái rổ cậu thường dùng để mang củi về nhà. Ico nhìn chằm chằm làn da trắng của cô và ánh sáng dường như tràn ngập cô.
Cô ấy là một linh hồn!
Nhưng sau đó cậu thấy chiếc khăn choàng trên vai cô dập dờn.
Một linh hồn hít thở. Và có ngón tay và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ico-lau-dai-trong-man-suong/3793385/chuong-2-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.