Thật đáng sợ một ngày ngồi trên lớp học tôi cứ ngỡ như đã một năm trôi qua, vậy mà thời gian chủ nhật 24 tiếng cứ giống như mới chỉ có tồn tại trong khoảng một giây..... thật không công bằng tại sao thời gian lại ít như thế why???
còn đau buồn hơn nữa là tôi lại phải có mặt tại nhà Minh, để cận lực chăm sóc hắn. Chuyện là ai đó hi sinh đưa tôi chiếc ô, để hắn mang thân ngọc ngà đi đón taxi cho bạn gái, cơ mà vô lí vậy cái cô nàng kia đâu sao không đến mà thâm tình chú đáo với hắn.
Mới sáng sớm hôm chủ nhật trời đẹp lạ lùng định rủ hắn đi chơi đánh cầu lông, tôi đã vui vẻ gọi điện cho hắn
-' này tình yêu đi chơi không, sau cơn mưa trời lại sáng một khung cảnh đẹp đẽ không nên để nó trôi qua trong buồn tẻ chứ '
Minh trốt cho một câu lãng xẹt
-' không đi'
Đúng là cái tên này luôn làm người khác mất hết cả cảm hứng dâng trào, tôi nhắn mặt dò xét
-' thế cậu định ở nhà làm gì, ngồi tự kỉ cho hết ngày chắc '
-'Tôi mệt không lết đi nổi '
Sau đó Minh tắt máy không cho tôi cái cơ hội trả lời thêm, gì vậy??? tôi là người gọi tốn tiền tôi chứ đâu có tốn tiền của cậu ta, có cần tiết kiện hộ nhau vậy không. Nhưng nếu tôi không nghe nhầm thì giọng nói của hắn hình như khá mệt mỏi, không có điệu ngang tàn như mọi hôm.
khoảng 15 Phút sau tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/i-miss-you-best-friend/2872266/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.