Ngồi nghiên cứu mãi mới hết quyển truyện yêu thương kia.Ngẩng đầu lên liếc nhìn Minh, Hắn thì ra vẫn đang ngủ,tôi dịch ghế đến bên cạnh,lấy một bên tai nghe đeo vào tai,ngồi ngắm nhìn cậu ta ngủ.Lúc nhắm mắt cậu ta thật hiền lành giống như hồi trước,tuy lúc đó hắn toàn tỏ ra cái bản mặt ngạo mạn đáng ghét,nhưng ít ra hắn không lạnh lùng thờ ơ như bây giờ,có lẽ từ lúc nhận thức rõ hơn về sự thật mẹ mình đã mất,hắn mới trở nên như vậy.Một đứa bạn trong lớp tôi nói,lãnh đạm đâu phải bản chất ban đầu của con người,chỉ những người đã có một cú sốc đả kích lớn đến tâm lí,thì ai đó mới lấp cái vẻ thờ ơ ra bên ngoài,là để che dấu sao?? Có lẽ hắn đã rất buồn.Mẹ tôi nói,Mẹ Minh ra đi khi cậu ta mới 2tuổi, vụ tai nạn đó xảy ra trong ngày đám cưới của bố với mẹ kế hắn.Liệu Minh có cảm thấy hận bố mình???.Chắc là có vậy nên hắn mới tức giận mỗi khi tôi kể về bố mình.
1 tiếng sau
Tự nhiên có ai đó gọi tôi
-'này dậy đi,ngủ như lợn,cậu không biết bây giờ là mấy giờ rồi sao'
Tôi thắc mắc,đây không phải là giọng của Minh à.Tiếp sau đó câu hỏi quả nhiên được giải đáp bằng một cú cốc đầu,đau kinh khủng.Tôi dụi mắt ngẩng đầu lên,thấy hắn đang cau mày nhìn tôi
-' con gái con đứa ngủ dáng xấu kinh lên được,bà nội của tôi ơi làm ơn khiêm tốn chút đi,ngủ còn chảy nước,hizzz thừa nhận đi kiếp trước cậu là lợn đúng không??'
Tôi thật thắc mắc không biết mình ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/i-miss-you-best-friend/2872232/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.