“Ta yêu ngươi…”
Lại một lần nữa, nó cứ lặp đi lặp lại không đầu tôi. Nó không bao giờ kết thúc, vẫn cứ tiếp tục ám ảnh tôi.
Những lời nói nhẹ nhàng đó cứ như đánh thẳng vào tôi vậy, mãi mãi gây đau đớn cho cơ thể, trái tim và tâm trí tôi.
“Ta yêu ngươi…”
“Ta yêu ngươi…”
Mỗi khi tôi nhìn lại quãng thời gian trước đây của chúng ta, quãng thời gian mà tôi đã dại dột để nó lãng phí trong cơn tức giận, sự kêu ngạo của tôi đã tan vỡ… quãng thời gian đáng lẽ chúng ta có thể ở cùng nhau thay vì đau khổ với tình cảm mà đôi ta buộc phải che giấu… ngần ấy thời gian đó chưa là gì so với tương lai mà tôi phải đối mặt với nó một mình… Tôi không biết đâu là thứ tồi tệ hơn, sự hối tiếc hay là ký ức của tôi. Những điều đó đáng lẽ tôi phải làm. Hoặc những điều tôi sẽ không bao giờ có thể làm được.
“Ta yêu ngươi…”
“Ta yêu ngươi…”
Em đã bao giờ nghe thấy tôi đáp lại em không? Hay trong tâm trí của em chỉ tràn ngập những cái tên xấu xa và những lời tôi lăng mạ, xúc phạm đến em mỗi ngày? Em có biết… rằng tôi thực sự không cố ý. Những lần tôi mắng em, nhìn thấy sự đau đớn trong đôi mắt của em, tất cả những gì tôi muốn làm là ôm em thật chặt và nói với em rằng tôi xin lỗi. Mỗi khi tôi rời xa em, thứ tôi muốn làm chính là quay trở lại, chạy đến vòng tay của em và nói với em rằng…
“Tôi yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/i-love-you/1105977/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.