Trong đời người, có vài khoảnh khắc in sâu vào trí nhớ, không hẳn là vui, không hẳn là buồn, đơn giản là muốn nhớ đến mà thôi. Hoặc là ngay tại thời khắc đó bản thân chẳng kịp suy nghĩ gì nhiều, trong lòng chỉ tồn tại một ý niệm duy nhất mang tên người.
Một ngày buồn chán, ông bà ngoại thấy hai đứa đến vui mừng khôn siết. Vào đến nhà, bà ngoại liền rót cho hai đứa ly nước sâm to oạch uống cho đã khát, bà ngoại nấu nước sâm rất ngon, ngọt thanh mà không ngán, Tú Vy uống liền hai ly lớn vẫn muốn xin thêm. Hai đứa bị giục đi rửa mặt, thay đồ xong mới gọi về thông báo cho người lớn rằng sang nhà ông bà ngoại chơi hai hôm mới về. Hè nào hai đứa cũng sang chơi, đối với hai bà mẹ đã là chuyện quá quen nên không có gì lo lắng. Lúc gọi điện về, Bà Lan nói với Tú Vy có Như Hảo sang chơi, nhỏ phát hoảng dặn dò mẹ không được nói cho Như Hảo biết nhỏ đang ở đây, nó có sang thì cứ bảo đi công chuyện gì đó thôi. Cúp máy xong, Tú Vy nhắn một tin cho Như Hảo: "Tớ có việc gấp, cậu chịu khó tập một mình nhé, Thứ hai gặp." Sau đó tắt nguồn luôn. Mặc dù thấy mình thật có lỗi với Như Hảo nhưng Tú Vy vẫn còn muốn sống, chịu thôi, ai bảo con nhóc đó giỏi hành hạ tâm hồn người ta như thế.
"Tiểu Vy, con thay đồ xong chưa? Ra chợ mua ít hải sản về bà nấu lẩu cho hai đứa ăn."
Nghe tiếng bà ngoại gọi, Tú Vy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/i-just-believe-in-you/46525/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.