Từng tự hỏi bản thân rất nhiều lần, vì sao cứ nhất định là người ấy thì trái tim mới rung động?
Từng tự hỏi bản thân rất nhiều lần, vì sao cứ nhất định là người ấy nắm tay mình lòng mới bình yên?
***
Tết dương lịch năm nay ngay ngày chủ nhật nên nhà trường cho nghỉ thêm ngày thứ hai. Sáng chủ nhật, bên ngoài trời mới sáng lờ mờ, mặt trời còn chưa ló dạng, Tú Vy đang nằm trong chăn, ấm áp vô cùng thì bị ai đó đánh thức. Trong mơ hồ nhỏ nghe được tiếng gọi, người kia dùng tay lay nhỏ, sau đó lại chuyển sang véo, ngắt, nựng má, cuối cùng bị cù lét nhột quá nhỏ mới hét lên bật dậy.
Mượn ánh sáng đèn ngủ trong phòng, Tú Vy nhìn rõ được khuôn mặt vô tội của ai kia, nhỏ tái mặt giằng mạnh từng chữ: "Lê Như Hảo!"
Nhận được ánh mắt hình viên đạn kia, Như Hảo xua tay cười khì khì: "Vy xinh đẹp, bớt giận, dậy đi ngắm bình minh với tớ!"
Tú Vy ngẩng phắt sang nhìn nó, miệng há to có thể nhét vừa quả trứng gà, mắt trợn tròn không thể tin nổi những gì mình vừa nghe thấy. Thấy Như Hảo cứ ngồi đó cười, nhỏ chép miệng, mở miệng hỏi bằng chất giọng ngái ngủ có chút khàn khàn.
"Đi ngắm bình minh?"
Như Hảo gật đầu cái rụp.
Quay sang nhìn giờ, nhỏ lại hỏi: "Cậu sang đây lúc 5 giờ sáng để rủ tớ đi ngắm bình minh?"
Như Hảo lại gật đầu.
Nhỏ vẫn phải hỏi thêm một cậu: "Hôm nay là tết dương lịch?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/i-just-believe-in-you/2793326/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.