Đã định yêu là sẽ đau đớn, dù ít hay nhiều. Vậy khi yêu đau đớn đến mức nào? Cả tớ, cả cậu đều chưa thể rõ ràng... cho đến khi chúng ta thật sự để lỡ mất nhau.
***
Từ lúc Tú Vy tỉnh lại đến giờ mới qua một ngày vậy mà phòng bệnh đã náo nhiệt vô cùng. Người thăm bệnh ra vào ba bốn bận, nào là lãnh đạo trường, giáo viên bộ môn, giáo viên chủ nhiệm, lớp 11A5 nữa. Mọi người đều đến đông đủ, Tú Vy phúc chốc trở thành báu vật của trường, khi thấy đầu nhỏ băng bó đều tỏ ra đau lòng. Quà thăm bệnh chất đầy bàn toàn là sữa, trái cây và bánh ngọt. Người hưởng lợi không ai khác là Như Hảo, Tú Vy không thích ăn bánh ngọt mà nó thuộc dạng cuồng đồ ngọt, nên mấy thứ đó đều vào bụng nó cả. Lúc mới đầu nghe Tú Vy tỉnh, Như Hảo là người bay vào viện nhanh nhất. Nó không ngừng khóc lóc xin lỗi làm nhỏ phải dỗ dành mãi, y như đứa trẻ vậy. Còn có mẹ nhỏ và mẹ Đình Phong, hai người một trước một sau vào viện tay xách nách mang cả đống đồ ăn tẩm bổ. Mẹ nhỏ nấu cháo thịt bò bảo nhỏ mất nhiều máu ăn cho bổ máu, bà Mai thì nấu đủ thứ nào là tổ yến, canh gà, chè hạt sen. Tú Vy chưa bao giờ được ăn nhiều đồ ngon cùng lúc như vậy, mắt sáng rực lên, nhỏ có hơi háu ăn một chút. Mới qua một ngày nằm viện, ăn uống no đủ nhỏ không còn thấy mệt lã người nữa, đã có thể nói rõ ràng rành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/i-just-believe-in-you/2793318/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.