GIỚI THIỆU:
Năm ta mười lăm tuổi, có một vị quý phu nhân từ Kinh đô đến thăm.
Tổ mẫu đang bệnh liệt trên giường, nắm tay vị phu nhân kia, hỏi:
“Chuyện hôn sự của Lý ca nhi đã định chưa?”
Phu nhân lau lệ:
“Định rồi, là nha hoàn trong phủ.”
Tổ mẫu ho khan mấy tiếng, khẽ mỉm cười:
“Vẫn là đừng để nha đầu kia gả qua đó.”
Dứt lời, người kéo tay ta lại:
“Hỷ tỷ nhi nhà ta vừa cập kê, để con bé gả sang đi.”
Phu nhân đáp:
“Mộ tỷ tỷ, nơi đó là hố lửa.”
Tổ mẫu vẫn mỉm cười:
“Ta chống đỡ không nổi nữa rồi.
Hỷ tỷ nhi nhà ta đầu óc có phần chậm chạp, nhưng tính tình lại rất tốt.
Muội muội, tỷ cầu xin muội, hãy bảo vệ con bé.”
Tổ mẫu lấy ra một chiếc túi gấm thêu xiêu vẹo, đeo lên người ta, lệ tuôn rơi đầm đìa.
“Phùng Hỷ, gả đi rồi, chớ gây phiền toái cho mẹ chồng.”
01
Chúng ta rời khỏi Dương Châu bằng thuyền.
Giữa làn mưa bụi mịt mờ, Trình phu nhân nắm c.h.ặ.t t.a.y ta.
Tổ mẫu đứng phía sau, khẽ vẫy tay tiễn biệt.
Ta hỏi Trình Phu nhân:
“Dương Châu cách Kinh thành xa lắm không? Con muốn về thăm tổ mẫu.”
Phu nhân dùng khăn tay lau sạch nước mắt trên cằm ta:
“Không xa, đi thuyền nửa tháng là đến. Khi nào Hỷ nhi nhớ tổ mẫu, cứ trở về là được.”
Ta khẽ gật đầu, lại hỏi:
“Lý ca nhi là ai? Huynh ấy có biết con sẽ gả cho huynh ấy không?”
Phu nhân mỉm cười dịu dàng:
“Hắn tên Trần Lý, là con trai ta. Hắn sẽ đối xử tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hy-xuan-lai/5082160/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.