Hạ Cảnh Thiên mới nói dứt câu, đôi mắt đã nhắm nghiền, cánh tay buông thõng xuống.
Hắn chết rồi.
Trong thâm tâm Lạc Hy như từng nhát dao đâm.
Tại sao hắn không đợi thêm một chút, một chút nữa thôi.
Thời khắc cánh tay hắn rơi xuống, tiếng gà rừng cất lên bao hiệu sang ngày mới.
Đôi tay Lạc Hy đặt trên ngực hắn phát sáng, nàng cố gắng dùng thuật trị thương để cứu hắn nhưng vẫn không có kết quả.
Nàng ngồi thụp xuống nhìn cái xác bất động, đôi mặt tràn đây đau khổ cùng tuyệt vọng.
Nước mắt trên mặt Thiên Lãnh đã tràn đầy từ khi nào.
Trường Khanh giải Vương Thiên Long đến trước mặt Lạc Hy, đạp vào gối khiến hắn quỳ rạp xuống.
– Hoàng thượng, xử hắn như thế nào??? – Ta không có quyền đó, Hy nhi, hắn là người đã bắn mũi tên đó.
Nàng hãy xử tội hắn đi.
Lần này, ta muốn hắn phải chết ( ánh mắt lóe lên căm thù).
Lạc Hy ngước đôi mắt lạnh lùng nhìn Vương Thiên Long.
Nàng đứng dậy, hướng Vương Thiên Long bước tới, đôi mắt chuyển sang màu đỏ, mái tóc biến dần thành màu bạc.
Mặt trăng trên đỉnh đầu nàng dần dần hé lộ một màu đỏ chết chóc.
Vương Thiên Long cả đời mưu đồ soán ngôi, đối với cái chết hắn từ lâu đã không còn sợ nữa.
Thế nhưng giờ phút đứng trước nữ nhân này, hai hàm răng hắn không khỏi va vào nhau, mồ hôi túa ra, hắn bò giật lùi về phía sau.
– Đừng, ngươi đừng có đến đây, đừng, đừng… – Đừng? ha ha ha ( cười man rợ),Vậy cái lúc ngươi giết người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hy-nhi-ve-ben-ta-nhe/1617801/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.