– Nương/ tỷ tỷ.
– Ân.
Ơ.
Ai đây? Trông quen quen… – À, ta là Vương Thiên Lãnh, hoàng đế Linh Quốc.
– Ngươi… đúng, chính là ngươi ( hung hổ bước đến),ta hỏi nguwoi, tại sao ngươi cùng tướng công ta giống nhau đến vậy? Các nguwoif có quan hệ gì sao? – Hy Nhi, xin lỗi nàng.
Ta đã khiến nàng chịu khổ rồi… – ????? – Thực ra, là ta giả chết… – ????? – Nàng là hoàng hậu của ta, trên đường cải trang vi hành, chúng ta bị hoàng thúc của ta mưu sát.
Lúc đó ta bị thương, đoán chắc sẽ không sống nổi, nàng bị sốc quá mà bất tỉnh.
Chúng ta mỗi người một nơi, ta may mắn được cao nhân tương trợ nên thoát nạn.
Hy nhi, ( ôm chầm lấy),năm năm qua ta kiếm nàng thật vất vả quá… ( lại khóc rồi) ( Lãnh Phong + Lãnh Nguyệt : không hổ là phu thê, tài nói phét đỉnh ngang nhau).
– Stop, khoan khoan đã ( đẩy đẩy ra),ngươi nói ta là hoàng hậu của ngươi? – Ân.
– Ngươi là phụ thân của các con ta? – Ân.
– Hoa Nhi, tại sao lại gạt ta a? – Tỷ tỷ, lúc đó chúng ta sợ phản đồ sẽ truy ra tung tích của người nên đành phải dấu diếm.
tỷ tỷ, tất cả cũng vì an nguy của tỷ, hoàng tử và công chúa a.
( đổ mồ hôi hột).
– Khoan khoan đã, chuyện này tạm thời ta tiêu không nổi.
Ta… ta thật có chút chút rung động với ngươi, nhưng không có nghĩa là ta chấp nhận ngươi.
Ta… ta… hầy, ta chẳng biết làm sao.
– Không sao, Hy nhi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hy-nhi-ve-ben-ta-nhe/1617798/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.