Tâm trạng của Lạc Hy dần ổn định. Ngay sau chuyện xảy ra ngày hôm đó hắn hạ thánh chỉ tuyên bố với toàn thể thiên hạ rằng, nàng, Tiêu Lạc Hy, chính là hoàng hậu của hắn mãi mãi không thể thay đổi. Nàng cũng không quan tâm, cũng không để ý đến điều gì nữa. Bây giò nàng chỉ ăn + ngồi thẫn thờ + ngủ, ít nói, ít cười, không sôi nổi như trước nữa. Vương Thiên Lãnh thấy nàng như vậy thì đau lòng lắm. Bé con của hắn trưởng thành rồi. Vì một nam nhân không phải hắn mà trưởng thành. Đêm nay hắn lại đến đây vừa lúc thấy nàng ngồi ở trên xích đu ủ dột.
- Bé con, chưa ngủ sao?
- Thần tiên ca ca, muội không ngủ được.
- Ngoan, ta đưa muội vào ngủ ( đoạn bế nàng vào phòng). ( nằm xuống cạnh nàng).( ôm vào lòng) Ta hát ru muội ngủ nhé.
- Ân.
Khúc Ru
Bảo bối thân yêu mau mau ngủ đi, ba mãi là nguồn an ủi ấm áp nhất của con. Ba ba khe khẽ đến bên canh con, con đừng sợ ban đêm. Bảo bối của ta, đừng khóc nữa. con phải học cách không sợ bóng đêm, con phải tự đối mặt với tương lai, cuộc sống trong bóng tối. con ngoan mau ngủ đi, ngoan ngoan ngủ đi. Niềm vui hay nỗi buồn, đừng sợ đối mặt với bóng tối. Dũng cảm lên bảo bối của ta. Bảo bối của ta ngoan ngoãn ngủ đi…… ( vỗ vỗ)
- Thần tiên ca ca.
- Hả?
- Huynh hát dở tệ.
- Ách…
- Nhưng muội thích…
- Ân. Vậy ngủ đi.
- Ca ca, mai muội muốn về thăm phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hy-nhi-ve-ben-ta-nhe/1617763/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.