Buổi triều sớm đã tan nhưng hắn vẫn còn thẩn thơ gì đó. Hôm nay các quan trong triều thi nhau bẩm tấu, hắn nghe tai này lọt qua tai kia. Trong đầu chỉ nghĩ đến tiểu nhân nhi kia, không biết nàng đã dậy chưa? Nàng đang làm gì? ( ông vua này, hỏng nặng rồi). Hắn lại vùi đầu vào đống tấu chương mong quên đi hình ảnh đêm qua nhưng nó cứ hiển hiện trên từng bản tấu. Nhịn không nổi, hắn mò đến Dao Trì cung, tất nhiên là đi 1 mình. Hoa Nhi không mấy ngạc nhiên vì sự có mặt của hắn vì tỷ tỷ đã cảnh báo nàng từ trước rồi. 
– Tham kiến hoàng thượng ( tg: không xưng nô tỳ nha, Hoa Nhi gan dạ thật. HN: có chết ta cũng không quỳ gối trước hắn thêm lần nào nữa) 
– Miễn lễ. Hoàng… Lạc Hy đâu? 
– Dạ, tỷ tỷ đang ngủ trong liên trì 
– ừm. trẫm biết rồi. Ngươi đi làm việc đi 
– vâng. 
Hắn bước xuống liên trì lần theo cây cầu nhỏ mà hướng phía nàng đang ngủ. Rút kinh nghiệm lần trước ( từ Tiểu Khấu Tử) hắn đứng ở giữa cầu gọi: 
– Lạc Hy, bé con 
– Ư, ân. Ai đấy? (thằng chết bầm nào dám phá nàng ngủ) 
– Là ta, thần tiên ca ca. ta tới đó được chứ? 
– (hắn?) oa, thì ra là thần tiên ca ca, được được, ca ca tới đây đi. 
Hắn lò dò bước vào, nàng vẫn còn nguyên bộ dạng ngái ngủ trông thập phần quyến rủ. 
– Ta nằm đây được chứ? ( nói rồi nằm phịch xuống không cần đợi người ta trả lời) 
– Ân… Ơ, thần tiên ca ca, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hy-nhi-ve-ben-ta-nhe/1617755/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.