Cả đám lăm lăm kiếm trong tay nhất tề xông lên chém họ. vốn chỉ định đứng ngoài xem kịch nhưng nghe thấy tiếng hét thất thanh của Hoa Nhi, Lạc Hy biến sắc. Khốn kiếp, dám đả thương HN.
– Từ Trường Khanh, lui xuống. (LH quát)
– Tại sao? Không thể được
– LUI XUỐNG (quát lần 2)
– … ( Từ Trường Khanh lui xuống vội, không hiểu sao hắn thấy rất sợ nam nhân này)
LH đẩy Hoa Nhi vào lòng Trường Khanh :” bảo hộ đệ đệ ta”
Nói rồi phi thân về phía hắc y nhân. Từ trên 2 cánh tay nàng xuất hiện hai dải lụa trắng, thoạt nhìn thì mỏng manh nhưng khi lướt đi lại mạnh mẽ vô cùng, xé rách không khí xoẹt qua đám hắc y nhân. Bọn chúng chỉ thấy cơ thể đột nhiên lạnh buốt, tứ chi đông cứng lại đứng bất động. Riêng tên tiểu nhị lúc nãy giơ kiếm định chém Hoa Nhi thì thân thể nát vụn như pha lê. Không lưu lại thứ gì, chỉ có những tinh thể băng màu đỏ như máu lấp lạnh đẹp một cách quỷ dị. Cảnh Lãnh Thiên và Từ Trường Khanh thấy vậy kinh hãi không thôi còn Hoa Nhi thì khỏi phải nói. Tỷ tỷ của nàng từ lúc nào lợi hại như vậy a. thật đang khâm phục.( éc, ta tưởng phải sợ chết khiếp, hoá ra là khâm phục. đúng là chủ nào tớ nấy)
Giải quyết xong đám hắc y nhân, nàng quay lại quấn dải lụa quanh Hoa Nhi kéo nàng về phía mình. Từ Trường Khanh thấy tay trống trống thì cảm thấy nuối tiếc không nguôi. Vừa rồi, ôm tiểu tử đó hắn thấy có cảm giác rất kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hy-nhi-ve-ben-ta-nhe/1617751/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.