- Tú Bình, Tú Bình…
– Lạc Hy, là cậu thật sao, tớ không nằm mơ đấy chứ?
– Đúng là cậu đang nằm mơ ( không mơ sao gặp được Hy tỷ)
– LH, tớ xin lỗi tại tớ mà cậu, tại tớ…… (khóc nức nở)
– TB, không sao hết, đừng tự trách mình. Báo cho cậu một tin vui, Diêmvương gia gia đã cho tớ xuyên không, được vào nhà quyên quý sống hạnhphúc, cậu phải vui cho tớ nhé. Dương thọ của tớ đã trao hết cho cậu, cậu phải sống hết cho tớ mà phải sống thật hạnh phúc nghe chưa?
– NHưng mà tớ… tớ…
– Không nhưng nhị gì hết, nếu mà cậu sống không tốt thì dù ở nơi nào tớ cũng oán cậu, mà cậu biết để tớ oán hậu quả sẽ thế nào đấy ( hai mắtgian xảo)
– …. (bất giác rùng mình) được tớ hứa, cậu cũng phải sống thật hạnh phúc nha
– ừ biết rồi ( luồng sáng chiếu vào) tớ đi đây, nhớ sống hạnh phúc nhaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
– Lạc hy, lạc hy……. ( giật mình tỉnh dậy) Mộng, đúng là mộng. Vừa rồinàng ngất đi khi nghe bác sỹ nói không cứu được LH và nàng gặp LH trongmộng. Nàng đuổi theo LH đến khi nàng ấy mất hút thì tỉnh dậy. Giữa 2hàng nước mắt bất giác nở một nụ cười : “ LH, cậu phải sống thật tốt,nếu không dù cậu có ở đâu tớ cũng đến tìm cậu” (tg: 2 chị này bốc phét,làm sao mà biết người này hay người kia sông có tốt không. LH+TB * lườm* tg * chuồn lẹ*)
- Ưm…. LH vừa mở mắt, ánh sáng vội ập đến khiến nàng thấy chói vô cùng.
– Nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hy-nhi-ve-ben-ta-nhe/1617746/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.