"Ngươi tin tưởng vào nhân loại sao?" Andrew đôi mắt như muốn xuyên thủng lấy linh hồn Gilgamesh.
Vấn đề này Gilgamesh chỉ có thể trầm mặc, tin tưởng? xin lỗi thứ này hắn chưa bao giờ tin tưởng lấy, nhân loại tham lam, kiêu ngạo, giận dữ , vô tri hơn nữa chưa từng học được vật gì từ quá khứ. Gilgamesh trở thành Vương loại người nào hắn cũng đã từng thấy qua nhưng nói tin tưởng nhân loại còn không bằng nói hắn tin tưởng vào vô hạn khả năng của nhân loại.
Nhân loại đúng là yếu ớt và sở hữu nhiều tật xấu nhưng bọn họ lại sở hữu "vô hạn khả năng", tuy tỉ lệ có thể nói gần bằng 0 nhưng vẫn xuất hiện và vượt qua xuất chúng đứng đầu tất cả, thậm chí lãnh đạo cả 1 thời đại thúc đẩy văn minh nhân loại, hơn nữa tham lam và kiêu ngạo cũng không phải sai trái chỉ là bị tham lam và kiêu ngạo che mờ đôi mắt mới thực sự ngu xuẩn. Nhưng nhân loại cũng không có những trường hợp xuất chúng Alexander Vương, Ceasear vương, Telsa, Edison,... có thể trường hợp của bọn họ đều đến từ vô hạn khả năng của nhân loại, có thể thừa nhận họ đã từng thất bại nhưng bằng ước mơ và dã tâm của bản thân đã trở thành" vô hạn khả năng."
" Ngươi cũng nhận ra vấn đề, bất quá từ phương diện nào đó ngươi cũng mang lấy dòng máu nhân loại, ngươi cũng là vương bọn hắn, thế nào? Dám nâng cao là cờ nhân loại chống lại thần quyền chúng thần Sumer sao?" Andrew điềm tĩnh hỏi.
Gilgamesh thở dài mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hy-lap-bat-bai-quan-than/2406813/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.