Suốt mấy ngày liềnsau màn hôn sự phô trương, rùm beng kia, khách khứa, lễ nghi đều đã được dàn xếp đâu vào đó, Đường Tam Hảo vẫn bị giam đến ngu người.
Không phải ăn thì lại lăn ra ngủ, nếu không nhờ tí ti thời gian đi nhà xí mới được bước chân ra khỏi phòng một lúc thì nàng sẽ bị ngột ngạt hành chophát điên mất.
Tiếng gõ cửa hệt như lệnh đặc xá từ phía ngoàiphòng vang lên, khiến nàng kích động đến nỗi nhảy vọt khỏi giường, tóctai rối bù thò chân xỏ vội đôi giày thêu, sau đó chân nọ đá chân kia màphòng đến mở cửa.
Nhất định là nha đầu đến báo cho mình biết giai đoạn rối ren đã qua rồi, thời gian lãnh án của nàng như vậy cũng đủrồi, giờ đã đến lúc được phóng thích, có thể ra ngoài hít thở không khítự do.
‘‘Có phải là ta có thể ra ngoài không vậy?’’
Cánhcửa vừa được kéo ra, giọng nói thánh thót của nàng đã bay vụt ra ngoàitrước tiên, tích tắc sau đó, sắc mặt nàng bỗng trở nên tái mét.
Chỉ là bất ngờ nhìn thấy đôi phu thế lịch sự nhã nhặn đứng lù lù trước cửaphòng mình mà thôi. Đường Tứ Điềm mặc trên người bộ trang phục đẹp đẽcủa thiếu phụ trông rất xinh xắn, còn Lương Hạnh Thư thì từ ánh mắt chođến sắc mặt đều toát ra vẻ lạnh lùng khó gần, bộ dạng lạnh nhạt, nét mặt thờ ơ như thể ‘‘tâm không cam, tình không nguyện’’ mà bị ép đến đâyvậy.
Nhưng dù thế nào y cũng không ngờ được tam tiểu thư lại bổnhào ra ngoài với bộ dạng như thế. Bất thình lình chạm trán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hy-du-ky/60763/quyen-1-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.