Thành thật mà nói, mấy vụ ám sát bé bằng hạt mè này đều là chuyện thườngngày, từ bé đến giờ Tề Thiên Sanh gặp mãi cũng thành quen.
Kể từkhi bắt đầu tiếp nhận việc tiêu diệt bè phái loạn đảng từ Hình bộ*, hắnbị ám sát liên tục. Lần nguy hiểm nhất, phải kể đến cái ý tưởng hết sứcsáng tạo chả biết đào đâu ra của gã thích khách nọ, nhận lúc hắn đi nhàxí mà phá cửa bổ vào, hại hắn phải túm lưng quần mà chạy thục mạng cảbuổi.
*Hình bộ: giữ việc luật lệnh, hình phạt án từ, ngục tụng và xét xử người phạm tội ngũ hình.
Từ sau vụ việc lần đó, hắn không chỉ rèn được khả năng chạy bán sống bánchết, mà ngay cả khi đi nhà xí, việc thắt lưng quần cũng nhanh và chặthơn hẳn người bình thường.
Chẳng hạn như lúc này đây, bất thìnhlình có một con dao bay ra ngay trước mặt, hắn chỉ cần phóng vào một góc an toàn để né là xong chuyện, đang tính vọt ra cửa bỏ chạy, thì lạithấy gã côn đồ kia túm lấy Đường Tam Hảo đang choáng váng lảo đảo mà uyhiếp hắn.
‘‘Chó ngoại tộc, đừng hòng trốn, ả đàn bà của mày đang ở trong tay ông, coi chừng ông thịt ả đấy!’’
‘‘Này này này! Ngươi làm ơn có thể chuyên nghiệp một chút được không? Ám sátthì lo mà ám sát đi, chả lẽ lão đại của ngươi còn giao cho ngươi thêmnhiệm vụ sỉ nhục khiếu thẩm mĩ của tiểu gia sao? Con mắt nào của ngươinhìn thấy cô ta chính là người đàn bà của ta hả?;;
Mặc dù tínhmạng mới là quan trọng, nhưng người sống cũng phải có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hy-du-ky/60756/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.