Binh thư có nói, biết người biết ta, ắt sẽ trăm trận trăm thắng.
Sách thuốc có viết, tùy bệnh bốc thuốc, có thể cải tử hồi sinh.
Việc gấp rút trước mắt đó là tìm người quen giúp hắn nắm rõ sở thích củaLương Hạnh Thư, tìm hiểu xem loại nữ nhân nào mới có thể quyến rũ đượcy.
Nhắc đến người quen, trong thành Tây Dư này quả thật hắn chẳng có người quen nào cả, nhưng nếu nói đến kẻ thù cũ thì có một tên, việcnày xem ra cũng khó thực hiện đây…
Ngẫm lại hiềm khích giữa hắnvà thằng cha kia, trước đây khi ở kinh thành, cả hai cùng làm quan nhưnhau nhưng tên đó lúc nào cũng nhăm nhe đâm thọc, gây khó dễ cho hắn.Trước mặt thì cứ vờ tươi cười chắp tay chào hỏi, nhưng sau lưng lại hậnkhông thể đánh chết hắn luôn cho rồi, gã đó chịu giúp hắn mới là lạ. Cóđiều dù gì cũng đã từng quen biết, đến tiếp kiến một lát cũng chả saođâu nhỉ.
Nghĩ đến đây, Tề Thiên Sanh liền vén tà áo đi vào thư viện Tây Lục.
Ở sương phòng góc phía tây của thư viện Tây Lục, sách vở chất đống, giấytập chất chồng, hương mực thoang thoảng lượn lờ quanh vị công tử áotrắng đang ngồi trước bàn gỗ lim, nét bút có thần, cán bút nhanh như gió lướt trên giấy Tuyên.
Gã ngồi im không nhúc nhích, thế nhưng ánh mắt lại cứ liếc về phía cạnh cửa sổ, khóe môi nhếch lên để lộ nụ cườigiễu cợt không chút vui mừng.
Gã vẫn say sưa tập trung viết chữ,chỉ để lộ nụ cười hời hợt trên môi, ‘‘Ngươi hỏi Lương Hạnh Thư thíchloại phụ nữ nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hy-du-ky/60753/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.