Type: Nha Đầu
“Hoành đao đoạt ái”
Có lẽ đây chính là cực phẩm trong tất cả những bản thư pháp mà Tề Thế tửđã viết, nét ngang, nét hất, nét sổ, nét mốc, bắt đầu, hướng lên, chuyển nét, kết thúc, tất cả đều rất có phong thái của một đại tướng.
“Xem ra, Thái hoàng Thái hậu dạy bảo cũng thật tài tình, không phải ngươi không biết viết, chỉ là không chịu luyện tập mà thôi.”
Bạch Long Mã đặt ly trà trong tay xuống, có chút buồn cười khi nhìn thấy mớ giấy trắng bị vo lại vứt lung tung trên sàn.
Gã vốn đến để cười nhạo việc Cửu thiên tuế bị bãi quan.
Trên thực tế, con khỉ này quả thật cũng rất buồn cười.
Quan hàm bị tước, nữ nhân cũng bỏ đi, lúc này hắn phải đờ đẫn ra rồi mới phải.
Nhưng gã vừa đẩy cửa ra, chỉ thấy con khỉ đáng thương lẽ ra đang mượn rượu giải sầu kia lại đứng bên bàn múa bút viết chữ.
Thế tử gia từ trước đến nay vẫn luôn xem thường nét chữ uyển chuyển cứngcáp của Bạch gia gã, giờ lại chịu cầm bút tu tâm dưỡng tính luyện thưpháp sao? Hay là hắn đã hiểu rõ ý nghĩa sâu xa của câu thành ngữ “náumình chờ thời”?
Gã có chút hoài nghi mà bước đến bên cạnh hắn,đập vào mắt là bốn chữ to đùng ngút đầy oán giận, Bạch Long Mã nhất thời nhịn không được mà bật cười thành tiếng.
Tề Thiên Sanh chậm rãi xoay đầu lại, dùng ánh mắt u ám nhìn gã, “Cười cái gì hả?”
“Cho dù ta đến cười nhạo ngươi, ngươi cũng không cần phản ứng như vậy chứ?”Còn tưởng hắn siêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hy-du-ky/1829982/quyen-2-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.