Bây giờ Tiêu Cẩn Sâm đã nắm quyền cửu thiên, thế nên Chu gia cũng như coi là nước lên thì thuyền được lên, vì vậy người ở trong kinh thành này không dám nhắc đến những lời đồn đại về Chu thị trước mặt Chu lão thái thái.
Nhưng lời này trong miệng Từ lão thái thái nói ra lại vô cùng hùng hồn, nếu không phải Chu thị kia chiếm lấy vị trí chính thất của Tô Chính, vậy Từ thị cũng không chỉ là một tục huyền, nói tới nói lui, đối với việc này thì Từ gia cùng với Thừa ân hầu phủ là khổ chủ.
Trên đời này còn có đạo lý không cho khổ chủ khóc lóc kể lể sao.
Nhưng đời này Chu lão phu nhân sợ người ta nhắc đến chuyện này nhất, đây chính là đến chết cũng không thể nói ra!
Ai nào mà ngờ người nam nhân mà ông lão nhà mình giấu trong biệt viện là Thụy vương đâu? Ai nghĩ đứa khuê nữ đã hứa hôn kia của bà ta, lại có một đoạn quan hệ với hắn ta!
Lúc ấy tiên đế bệnh nặng, nhưng hễ trong nhà có nữ nhi đến tuổi lập gia đình, đều vội vàng thành thân, chỉ sợ một năm thủ hiếu sẽ làm trễ hôn sự.
Thừa ân Hầu phủ cũng vì vậy mà đến cửa bàn luận cho hai trẻ thành thân sớm, khi đó bọn họ đã rất hoảng loạn, đúng lúc Tô gia lại đề xuất ra điều kiện như vậy, chẳng phải là chuyện tốt đưa đến cửa sao?
Chu lão phu nhân liền quyết tâm đem gả khuê nữ đi.
Lúc đó bà ta có ý đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-truong-van-van-tue/3389306/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.