Xe ngựa lung lay, người thiếu nữ trong ngực cứng đờ... Mở to con mắt đỏ bừng nhìn mình, trong ánh mắt không che giấu được vẻ bối rối cùng ngượng ngùng.
"Huynh... Huynh trưởng... Huynh… Sao huynh có thể hôn ta chứ? Ta... Ta..." Đầu óc Tô Hiểu Nguyệt đều loạn lên, nói không đầu không đuôi, nhưng người kia lại nhướng mày nhìn nàng, ôn nhu như vậy, một nụ hôn chuồn chuồn lướt nước lau nước mắt ở khóe mắt, nói với nàng: "Sao ta lại không thể hôn muội?"
"Nhưng mà... Nhưng mà..." Tô Hiểu Nguyệt hoàn toàn bối rối, nhưng nàng còn chưa nói xong, người kia lại hôn xuống, lần này không chỉ là ở khóe mắt thôi, toàn bộ hơi thở đều phả vào mặt, nâng cằm nàng lên, trong mùi rượu có hương thơm ngát, nàng say đến mức con mắt cũng không mở ra hết được.
Tô Hiểu Nguyệt cảm thấy mình sắp không thở nổi, người kia mới buông lòng nàng ra một cái, lẩm bẩm ở bên tai nàng: "Muội sợ cái gì, đây là ở trong mộng, muội muốn như thế nào cũng được hết."
Tô Hiểu Nguyệt mở to hai mắt, đầu ngón tay dán lên lông mày Tô Cẩn Sâm, nhìn đôi mắt sâu thẳm của hắn, giống như là bị trúng cổ, ăn nói linh tinh: "Thật... Thật là cái gì cũng làm sao?"
Bỗng nhiên trong dâng lên một tia mừng thầm, ông trời lại cho nàng một giấc mơ này!
Nếu không phải ở trong mơ, có lẽ cả đời nàng sẽ không có can đảm như vậy, Tô Hiểu Nguyệt ôm cổ Tô Cẩn Sâm, ngẩng đầu cắn lên bờ môi hắn.
Nàng thích hắn!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-truong-van-van-tue/3389289/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.