Cố Trạch Mộ trở lại trong viện, để gã sai vặt hầu hạ tắm rửa hết bụi đất trên người. Sau đó, hắn thay y phục mới, thả nửa mái tóc rối tung trên vai, cứ thế ngồi xuống giường.
Trong phòng đốt địa long, nhiệt độ rất cao, trên bàn bày nước trà và điểm tâm mà hắn thích. Bình thường hắn thích đọc sách đặt trên chiếc bàn nhỏ trên giường, tiện tay có thể cầm được. Những thứ nhỏ nhặt này đều là người nhà để ý đến, cũng không vì thân phận của hắn hay là quyền thế, điều này khiến Cố Trạch Mộ vô cùng xúc động.
Trong lòng Cố Trạch Mộ đang căng thẳng bỗng nhiên trở nên thả lỏng, hắn nằm trên giường, cảm nhận giây phút yên tĩnh này, nhưng nhanh chóng bị người phá vỡ.
Người đến là Cố Thanh Ninh, nàng cầm một rổ trái cây đi đến: “Trong phòng này khô nóng quá, ca ăn nhiều trái cây một chút tránh cho nóng trong người.”
Cố Trạch Mộ biết việc đưa trái cây này tùy tiện bảo nha hoàn làm cũng được. Cố Thanh Ninh tự mình tới đương nhiên là có chuyện muốn nói với hắn.
Sau đó, Cố Thanh Ninh đặt trái cây lên bàn, ngồi xuống đối diện hắn mà hỏi: “Lần này ca trở về là vì đã giải quyết xong bản án của Chiêm Thế Kiệt rồi sao?”
Cố Trạch Mộ gật gật đầu, hắn nói với Cố Thanh Ninh về chuyện xảy ra khi tra án, cuối cùng chuyện giao chiến với Khang Diệp cũng nói với nàng.
Cố Thanh Ninh cũng biết Khang Diệp: “Sao lại như thế? Ông ta đường đường là thừa tướng một nước, sao vì món lợi nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-truong-cua-ta-la-tien-de/1024716/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.