Đào thị không biết, nàng đã trở thành cái đinh trong mắt cái gai trong thịt Nhạc Bình trưởng công chúa.
Sau khi Đào thị quan khán( quan sát+ khán giả) bọn nhỏ khảo thí, giống như nàng đã tìm được chuyện có thể làm.
Vì thế trừ đi chùa miếu dâng hương ra, mỗi ngày đều làm điểm tâm cho bọn nhỏ dùng.
Đào thị trở thành người mà bọn nhỏ yêu thích nhất, đối lập hoàn toàn với hung thần ác sát Liễu thị.
Liễu thị tâm tình buồn bực:
- Thật là, người xấu đều để ta làm, các ngươi đều là người tốt.
Đào thị cười khẽ:
- Nhị tẩu suy nghĩ nhiều rồi, bọn nhỏ đều biết ngươi muốn tốt cho bọn chúng.
Hai người đang nói chuyện phiếm, nhìn thấy ngoài cửa có một nha hoàn vội vàng chạy tới, đúng là đại nha hoàn bên người Đào thị, Hồng Oanh vừa chạy vừa thở hổn hển.
Đào thị hỏi:
- Làm sao vậy?
Hồng Oanh nói:
- Trong cung truyền tới thánh chỉ, phu nhân người mau về thay y phục ra ngoài tiếp chỉ.
Đào thị hoảng sợ, vội vã cáo từ Liễu thị, cùng Hồng Oanh rời đi.
Các nàng vừa đi, nha hoàn bên người Liễu thị là Họa Bình cũng chạy tới đây:
- Phu nhân, trong cung truyền tới thánh chỉ, người mau cùng nô tỳ ra ngoài tiếp chỉ đi.
Liễu thị có chút buồn bực, theo lý mà nói, Họa Bình luôn có chừng mực, sẽ không kéo dài, nhưng vì sao Hồng Oanh từ tam phòng chạy tới còn nhanh hơn Họa Bình, hay là…
Thánh chỉ này có quan hệ tới Đào thị?
Mẫn phu nhân cùng đám người Đào thị quỳ xuống.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/huynh-truong-cua-ta-la-tien-de/1024595/chuong-27-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.